Tà phi chương 43

10264301_252541854942374_2916716417887987249_n

 

Chương 43: Đá thủy tinh biến sắc.

Editor : Minh Nguyệt Tâm Vy

 

“Tướng quân phụ thân, không nghĩ tới người mặc y phục dạ hành vào nhìn còn rất khốc (lãnh khốc) nha.” Khóe miệng Thượng quan Ngưng Nguyệt co rút mạnh, ngữ khí thập phần trêu tức nói. Bất quá trong lòng của nàng cũng đang dấy lên một tầng kinh ngạc, tướng quân phụ thân hoàn toàn có thể quang minh chính đại tới gặp mình, vì sao lại phải thần như vậy đâu?

 

Nếu đổi lại là bình thường, Thượng Quan Hạo nhất định là sủng nịch xoa đầu Thượng Quan Ngưng Nguyệt, sau đó vẻ mặt mỉm cười trả lời: “Nguyệt nhi ngoan có thích tướng quân phụ thân khốc khốc như vậy không, nếu như Nguyệt nhi thích, như vậy tướng quân phụ thân liền mỗi ngày đều khốc khốc cho Nguyệt nhi xem nha.”

 

Nhưng mà tối nay, Thượng Quan Hạo tựa hồ cũng không có chút tâm tình đùa giỡn cùng Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Chỉ thấy hắn lấy từ trong lòng ra một viên đá thủy tinh nhỏ trong suốt, biểu tình nghiêm trọng nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt nói: “Nguyệt nhi, cắt đầu ngón tay ngươi, sau đó đem mấy giọt máu nhỏ lên trên viên đá thủy tinh này.”

 

“Tướng quân phụ thân, ngươi có thể nói cho Nguyệt nhi biết, vì sao phải làm như vậy không?” Thượng quan Ngưng Nguyệt có chút ngẩn người, đem chén trà ném bay tới trên bàn, hai tròng mắt hồ nghi nhìn về phía Thượng Quan Hạo.

 

“Nguyệt nhi, ngươi cứ làm theo lời phụ thân nói trước đi. Chờ ngươi nhỏ xong máu lên trên đá thủy tinh, phụ thân sẽ giải thích với ngươi.” Thượng Quan Hạo nói xong, đem viên đá thủy tinh nhỏ trong suốt kia đưa cho Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

 

“Được rồi.” Thượng quan Ngưng Nguyệt nhíu nhíu mày lại, đưa tay tiếp nhận viên đá thủy tinh trên tay Thượng Quan Hạo. Tuy rằng ngôn ngữ cử chỉ của tướng quân phụ thân hôm nay thoạt nhìn thực khác thường, bất quá trong lòng của nàng cũng là nhất mực khẳng định, tướng quân phụ thân tuyệt đối sẽ không hại nàng.

 

Huyền băng thiết nhẫn trên tay nháy mắt nở rộ thành hình hoa sen, một cánh hoa sen trong đó nhẹ nhàng lướt qua ngón trỏ tay phải, máu đỏ lập tức chảy ra. Tiếp theo, Thượng Quan Ngưng Nguyệt đem mấy giọt máu nhỏ lên trên viên đá thủy tinh.

 

“Đá thủy tinh quả nhiên không có phản ứng.” Thượng Quan Hạo mí mắt thật sâu nhíu lại, ngữ khí thất vọng nói xong, hắn từ trong tay áo lấy ra một chiếc khăn lụa, động tác ôn nhu đem ngón trỏ đang nhỏ máu kia của Thượng Quan Ngưng Nguyệt băng bó lại.

 

“Tướng quân phụ thân, hiện tại. . . Người có thể nói cho Nguyệt nhi biết nguyên nhân đi?” Thượng quan Ngưng Nguyệt cúi đầu nghiên cứu viên đá thủy tinh nhỏ trong tay, trên mặt hiện lên một tầng sương mù nhìn về phía Thượng Quan Hạo.

 

“Nguyệt nhi, truyền thuyết về Thất thải thánh lệnh, Thụy vương có nói qua với ngươi hay không?” Thượng Quan Hạo hít một hơi thật sâu, ngưng mắt nhìn phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

 

“Ân, Diễm có nói qua với ta rồi. Tập hợp đủ bốn mảnh Thất thải thánh lệnh, liền có thể tiến vào một tòa cơ quan rất mạnh trong cung điện dưới lòng đất, mà trong tòa cung điện kia cất giấu một bảo vật có lực lượng quỷ dị.” Thượng Quan Ngưng Nguyệt gật gật đầu, mở miệng chậm rãi nói.

 

“Kỳ thật ngoài bốn mảnh Thất thải thánh lệnh kia, còn có một vật cũng có thể mở ra đại môn (cửa vào chính) của cung điện dưới lòng đất. Nếu dùng Thất thải thánh lệnh mở của cung điện dưới lòng đất, như vậy vào thời điểm đi tìm bảo vật, toàn bộ các cơ quan của cung điện sẽ bị khởi động. Nhưng nếu dùng vật này để mở cửa cung điện, như vậy toàn bộ cơ quan sẽ không bị khởi động. Mà vật đó chính là. . .” Thượng Quan Hạo nói xong, đồng thời ánh mắt nhìn vào viên đá thủy tinh nhỏ trong tay của Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

 

“Chính là nó sao?” Thượng Quan Ngưng Nguyệt đương nhiên không xem nhẹ ánh mắt của Thượng Quan Hạo, nàng quơ quơ viên đá thủy tinh nhỏ trong tay, hai tròng mắt tràn đầy kinh ngạc nhìn về phía Thượng Quan Hạo.

 

Thượng Quan Hạo gật đầu, nhưng lập tức lại lắc lắc đầu. Lại nhìn vào viên đá thủy tinh nhỏ trong tay của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, Thượng Quan Hạo mở miệng : “Nó không phải màu sắc trong suốt như vậy, mà là màu đỏ như máu.”

 

“Phụ thân nói vậy tựa hồ còn có hàm ý khác?” Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhếch mi, chẳng lẽ viên đá thủy tinh nhỏ này còn có thể biến sắc?

 

“Phụ thân cùng ngươi nói như thế này đi, phải  làm cho viên đá thủy tinh trong suốt này biến thành viên đá thủy tinh đỏ như máu, thì nó mới có thể thực sự mở được cửa của cung điện thần bí kia. Mà trong thiên hạ chỉ có máu của hai người mới có thể làm cho viên đá thủy tinh trong suốt này biến thành đỏ như máu . Một người là ngươi, còn người kia chính là. . . mẫu thân đã qua đời của ngươi.” Lúc Thượng Quan Hạo nói đến hai chữ “qua đời” này, trong mắt không thể kiềm chế hiện lên một tia hơi thở đau đớn.

 

“Phụ thân, mẫu thân tuy rằng đã mất,  nhưng người còn có Nguyệt nhi mà.” Thượng quan Ngưng Nguyệt nắm lấy hai tay của Thượng Quan Hạo, hai tròng mắt yếu ớt cười, ngữ khí mềm nhẹ nói. Nàng rõ ràng có thể cảm nhận được tướng quân phụ thân thực lòng rất yêu rất yêu mẫu thân đã qua đời kia, chỉ sợ nếu không phải vì trên đời này còn có sự tồn tại của Thượng Quan Ngưng Nguyệt nàng, tướng quân phụ thân sớm đã cùng đi theo mẫu thân rồi .

 

“Đúng vậy, phụ thân còn có Nguyệt nhi.” Thượng Quan Hạo thu hồi tia đau khổ vừa nổi lên trong mắt, lòng bàn tay to lớn từ ái vuốt ve khuôn mặt của Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

 

“Phụ thân, người không phải nói máu của Nguyệt nhi có thể làm cho viên đá thủy tinh nhỏ này biến sắc sao? Nhưng Nguyệt nhi vừa đem máu nhỏ lên trên viên đá thủy tinh này, nó cũng không biến thành đỏ như máu?” Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhếch miệng cười cười hỏi ra nghi vấn trong lòng.

 

“Nguyệt nhi, viên đá thủy tinh nhỏ này là giấu ở trong chuôi quạt mà mẫu thân của ngươi trước lúc lâm chung đã giao cho phụ thân. Mẫu thân của ngươi có nói qua, chờ đến lúc ngươi trưởng thành , máu của ngươi mới có thể làm cho viên đá thủy tinh này biến thành đỏ như máu. Mà bây giờ, Nguyệt nhi nhất định phải dùng viên đá thủy tinh này lấy bảo vật ở cung điện dưới lòng đất ra, bởi vì chỉ có bảo vật có lực lượng quỷ dị kia mới có thể giúp Nguyệt nhi tránh khỏi một kiếp nạn lớn.” Thượng Quan Hạo gằn từng tiếng giải thích nói.

 

“Nhưng mà nay Khương thái hậu đã tập hợp đủ bốn mảnh Thất thải thánh lệnh, nàng sẽ nhanh chóng đi vào trong cung điện kia để tìm kiếm bảo vật. Phụ thân không muốn bảo vật kia rơi vào trong tay Khương thái hậu, cho nên phụ thân liền tìm đến Nguyệt nhi, muốn thử xem máu của Nguyệt nhi trước lúc trưởng thành có thể làm cho đá thủy tinh này biến sắc hay không? Nếu như máu của Nguyệt nhi có thể làm cho viên đá thủy tinh này biến sắc, như vậy phụ thân liền chuẩn bị suốt đêm đi đến cung điện dưới lòng đất kia, giúp Nguyệt nhi lấy bảo vật đó ra.” Thượng Quan Ngưng Nguyệt xem xét một thân y phục dạ hành tối đen như mực kia của Thượng Quan Hạo, mở miệng tràn ra lời nói khẳng định.

 

“Ân, chỉ tiếc là máu của Nguyệt nhi trước khi trưởng thành không thể làm cho viên đá thủy tinh này biến sắc. Cho nên. . . Chỉ có thể đợi cho Khương thái hậu dùng Thất thải thánh lệnh mở của cung điện dưới lòng đất đó, chúng ta liền đi vào cùng Khương thái hậu tranh đoạt bảo vật .” Thượng Quan Hạo gật gật đầu nói.

 

“Phụ thân, Nguyệt nhi chỉ cần có ý muốn nó, bảo vật kia nhất định là thuộc về Nguyệt nhi . Nhưng trước tiên bây giờ, Nguyệt nhi muốn mời phụ thân trả lời Nguyệt nhi hai vấn đề. Vì sao phải đợi sau khi trưởng thành thì máu của Nguyệt nhi mới có thể làm cho viên đá thủy tinh này biến thành màu đỏ như máu? Cái gọi là kiếp nạn lớn mà mẫu thân nói đến là cái gì?” Thượng quan Ngưng Nguyệt nheo mắt nhìn về phía Thượng Quan Hạo.

 

“Ai. . . Nguyệt nhi, như vậy đi, chờ ngươi thành công lấy được bảo vật đó xong, phụ thân sẽ lại giải tỏa nghi vấn cho ngươi được không?.” Thượng Quan Hạo nặng nề thở dài, đưa tay ôn nhu xoa đầu Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Nguyệt nhi a Nguyệt nhi, phụ thân vốn không muốn nói cho ngươi, là vì không muốn ngươi sớm phải lo lắng sợ hãi.

 

“Được.” Khóe môi Thượng Quan Ngưng Nguyệt cong lên một nụ cười yếu ớt. Thật ra nàng đối với bảo vật có lực lượng quỷ dị kia cũng không có hứng thú, nhưng mà nếu lấy được bảo vật như vậy liền có thể giải đáp nghi vấn trong lòng, nàng cũng không ngại cùng Khương thái hậu và những người đó, cùng nhau chơi đùa một phen.

“Nguyệt nhi, phụ thân trở về tướng quân phủ đây. Viên đá thủy tinh này liền giao cho chính ngươi cất giữ đi , nhớ rõ trăm ngàn lần đừng đánh mất nó, sau này nó đối với ngươi sẽ có trợ giúp lớn đấy.” Thượng Quan Hạo nói xong, lại bịt kín cái khăn che mặt màu đen , thân ảnh lập tức chợt lóe lên biến mất ở trong phòng ngủ.

 

Cúi đầu, hai tròng mắt thâm thúy xem xét viên đá thủy tinh nhỏ trong tay, Thượng Quan Ngưng Nguyệt đem cất nó vào trong tay áo. Bưng chén trà bằng sứ thanh hoa trên bàn lên, dời bước ngồi lên trên nhuyễn tháp, nét mặt nàng không chút để tâm đến nước trà trong chén đã nguội lạnh từ lâu. Thương Nguyệt thái tử kia cũng nên tìm đến nàng rồi? Không cần phải nóng vội, nàng vẫn có thể cho hắn thêm ít phút nữa?

 

“Thượng quan Ngưng Nguyệt, ngươi thật bỉ ổi.” Đúng lúc này, bên ngoài hành lang phòng ngủ có một đạo âm thanh nổi giận rống lên, Thương Nguyệt thái tử Dạ Dật Phong hai tay ôm đầu đang đau đớn kịch liệt, hai con ngươi phun ra lửa giận thiêu đốt vọt vào. . .

(* tiểu Vy Nhi : sắp có trò hay để xem nha !! Haha….anh này bị Nguyệt tỷ chỉnh thôi rồi luôn…Hô hô @@ )

 

Bình luận về bài viết này