TYKGNT chương 152

Chương 152 Bởi vì tâm tình tốt, cho nên giết người

 

Kỳ thật Long Tuyệt Phong cùng Long Mặc Viêm đã tới từ sớm, nhưng chỉ là đứng trong chỗ tối nhìn sự tình xảy ra, Long Mặc Viêm rất có kiên nhẫn, Long Tuyệt Phong lại bởi vì chuyện thành thân mà rơi vào trạng thái hưng phấn quá độ, vốn dĩ có thể đè nén tâm tình ngoan ngoãn canh giữ bên người Long Mặc Viêm xem một hồi trò hay, nhưng nhìn thấy đám người tự cao, tự cho mình siêu phàm còn có những diễn xuất buồn cười, nhất là hành vi nhỏ bị đánh lão liền chạy tới, Long Tuyệt Phong đứng không yên.

 

Người nhà Long gia bọn họ từ nhỏ đã đứng trên đỉnh thế giới, nhìn xuống tất cả sinh mệnh, hoàn toàn chưởng khống quyền lợi sinh tử.

Chỉ là một vài gia tộc lâu năm, bởi vì Trường Sinh Lộ mà từ trong rừng sâu núi thẳm nhảy ra, có võ học cao thâm khác với người trong đại lục cùng lai lịch gia thế bất phàm liền ỷ y thiên hạ mặc ta đi, cao ngạo ngút trời.

 

Ở trước mặt người của Long gia, bọn họ không có quyền cao ngạo, không có tư cách trương dương, không có đường nói lời ác độc.

 

Tiểu quỷ chính là Hoàng đế tương lai của đế quốc, thiên hạ vốn là của hắn, đại lục Phách Hồn là đất của vua, bọn họ đều là thần dân của tiểu quỷ, Huyền Minh nói rất đúng, hạ phạm thượng chỉ phế bỏ võ công đâu chỉ là nhân từ, quả thật là ban ân.

 

Bọn họ căn bản không có tư cách cò kè trả giá, chớ nói chi là phát biểu ý kiến, nếu đã có ý kiến, vậy để cho ngươi đem ý kiến này tới Diêm Vương điện, cùng Diêm Vương gia đàm luận đi.

 

“Tham kiến Huyết Vương gia, tiểu Vương gia.” Hiện tại Long Tuyệt Phong cùng Long Mặc Viêm đang nổi bật chói lóa, không chỉ có thân phận cao quý, hung danh cũng vang dội, mặt đường lần thứ hai biến thành chân không, chỉ còn lại đám người của Long Tuyệt Phong cùng người ngựa của mấy gia tộc cổ xưa.

 

Ông chủ của tiệm đồ cổ ngay khi Long Tuyệt Phong cùng Long Mặc Viêm xuất hiện liền mang theo ánh mắt kinh ngạc biến mất cùng đám người.

 

Mà mấy vị tộc trưởng đứng ở hàng đầu, trên mặt tuy rất ổn trọng, nhưng trong lòng đã là mưa sa bão táp, nhìn thấy Long Tuyệt Phong vừa xuất hiện liền thủ đoạn ác độc giết chết một tộc trưởng, cỡ nào cường thế cùng thô bạo.

 

Lại không ngờ rằng chính là vị Vương gia này nhúng tay, quốc sư hiện thân, Huyết Vương gia cũng hiện thân, cộng thêm mấy lời Huyền Minh vừa nói…

 

Ánh mắt cẩn thận dừng trên người bé trai được Hắc Hà ôm vào trong ngực bảo vệ, có phải bọn họ đã bỏ lọt tin tức quan trọng nào đó…

 

Hạ phạm thượng…. Hạ phạm thượng…

 

Bé trai này chẳng lẽ là có thân phận kinh người gì?

 

“Trường Sinh Lộ này thật có sức hút, ngay cả gia tộc cổ xưa đều hút ra rồi.” Long Tuyệt Phong cũng không có bởi vì đối phương cung kính mà mềm nhẹ.

 

Y đã đồng ý với tiểu quỷ phải ăn hiếp lại, hơn nữa Thần tiểu tử chính là đứa bé y tự tay dạy dỗ, những người này thật có ánh mắt, đắc tội tất cả những người không nên đắc tội.

 

“Vương gia có thể đến, tại sao chúng ta…” Không cẩn thận lại sinh ra cảm giác ưu việt, đáp lại lời nói mang theo mùi đối địch của Long Tuyệt Phong, nhưng lời còn chưa nói hết, đôi mắt liền vô cùng hoảng sợ nhìn Thích Huyết Kiếm đã xuyên qua trái tim của mình, sinh mệnh lực đang dùng tốc độ khủng bố trôi đi.

 

Ngay cả tộc trưởng của ba thượng đẳng gia tộc nói chuyện với bổn tọa đều phải ngẫm nghĩ thật kỹ, ngươi là cái thá gì? Có tư cách gì lên tiếng trước mặt bổn tọa.” Bởi vì Long Tuyệt Phong đã đột phá đến giai đoạn thứ hai, khả năng khống chế Thích Huyết Kiếm cũng đạt tới mức độ khó có thể tưởng tượng, thường thường chỉ cần một ý niệm liền có thể để cho Thích Huyết Kiếm công kích mục tiêu.

 

Cho nên người này chết không oan, may mắn chết bởi Thích Huyết Kiếm là phúc khí của hắn.

 

“Huyền Minh, hiện tại gia tộc cổ xưa là tình hình gì?” Kỳ thật Long Tuyệt Phong biết, lại cố ý hỏi ra miệng, mà người hiểu rõ nhất chuyện của gia tộc cổ xưa chính là Huyền Minh.

 

“Vương gia, hiện tại gia tộc cổ xưa bao gồn 30 gia tộc, ba thượng đẳng gia tộc, mười trung đẳng gia tộc, còn lại đều là hạ đẳng gia tộc.” Cấp bậc vô cùng nghiêm minh.

 

“Thật nhiều, đã qua ngàn vạn năm sao lại còn nhiều như vậy, truyền lời cho ba gia tộc kia, sau này bổn tọa không muốn thấy gia tộc cổ xưa nào tồn tại trên đời ngoại trừ ba nhà Lý, Trương, Vương, nếu bọn họ không làm được, gia tộc cổ xưa liền có thể hoàn toàn biến mất trên đại lục Phách Hồn.” Chỉ là tép riêu truyền từ thượng cổ tới nay, chẳng lẽ còn có thể biến thành cá lớn sao?

 

“Vâng, Vương gia.” Huyền Minh đương nhiên biết tại sao Long Tuyệt Phong lại muốn làm như vậy, đám sâu mọt núp ở chỗ tối của đại lục kia đúng là nên rửa sạch một phen.

 

Mỗi lần đại lục xảy ra chuyện lớn gì cũng chen một chân, từ giữa giành ích lợi, tâm cơ thật thâm trầm, nếu không với sự cường thế như mặt trời ban trưa của đế quốc Phách Hồn, làm sao có thể truyền thừa đến nay.

 

Sợ hãi, kinh hoảng, ngạc nhiên, bối rối… đủ loại cảm xúc ùa lên trong lòng của những tộc trưởng này.

 

Bữa nay bọn họ vốn không nên ra cửa, không nên trêu chọc đứa bé kia.

 

“Hắc Hà, bọn họ phạm vào mấy tử tội?” Tà tứ vô tình, ôn nhu cuồng quyến, Long Tuyệt Phong vô cùng hiểu biết làm sao lợi dụng tình thế.

 

Không phải gọi y là Vương gia sao! Vậy hôm nay y liền sử dụng hoàng quyền, làm cho bọn họ hiểu rõ mà chết.

 

“Tử tội đại bất kính với Thái tử, tử tội ý đồ thương tổn Thái tử, tử tội nói năng lỗ mãng vũ nhục hoàng gia, tử tội thương tổn môn sinh của Hoàng gia, tử tội bất kính với Quốc sư.” Liên tiếp nói ra vài tử tội, Hắc Hà mặt không đỏ khí không hụt.

 

Mà hắn mỗi lần nói ra một tử tội, đối phương liền kinh hãi một lần.

 

Thái tử, bé trai kia thế nhưng là đương kim Thái tử điện hạ, bọn họ không chỉ là đá phải tấm sắt, hoàn toàn là đang đá cửa lớn của Diêm Vương điện, muốn chết.

 

“Bổn vương phán quyết, các ngươi tội chết.” Buông ra bàn tay ôm Long Mặc Viêm, hóa chưởng thành trảo, một luồng sức hút thu về Thích Huyết Kiếm, nắm trong tay.

 

Tư thế này sợ là muốn đại khai sát giới.

 

“Chạy mau, có thể trốn được ai thì trốn, lập tức mang theo người rời khỏi chỗ này, chúng ta đi chắn.” Triển khai tư thế, chuẩn bị đối phó với địch, nhìn Long Tuyệt Phong từng bước đi tới, không chút sốt ruột ra tay, bọn họ lại chỉ cảm thấy kinh hồn táng đảm, biết chuyện đến nước này nói cái gì cũng vô dụng, cũng biết sự cường đại của Long Tuyệt Phong, mấy vị tộc trưởng chỉ có thể vì huyết mạch của gia tộc mà dâng ra sinh mệnh.

 

Hy vọng có thể chắn lâu một chút, tranh thủ thời gian cho bọn nhỏ.

 

“Đúng đúng đúng, trốn nhiều một chút, bổn tọa thích nhất trò chơi mèo vờn chuột.” Long Tuyệt Phong nâng tay lên, kiếm khí của Thích Huyết Kiếm quét ngang, chỉ có nửa chiêu, liền đánh bay mấy tộc trưởng có thực lực tương đương cao thủ tuyệt đỉnh trên giang hồ.

 

“Thật sự là không có tính khiêu chiến.” Mũi kiếm cắt, quét, đâm, vung, môĩ một lần ra tay đều thực ngắn gọn, nhưng luôn mang theo sự phá hoại hủy thiên diệt địa.

 

Yết hầu của một người bị cắt qua, hai người, ba người… Khi yết hầu của người cuối cùng bị cắt, đã không còn bóng dám của những người may mắn chạy trốn.

 

“Ám vệ nghe lệnh, bắt người về, gần đây bổn tọa muốn luyện thuốc mới.” Chỉ một câu nói, liền quyết định vận mệnh của những người này, trở thành dược nhân.

 

Đứng ở giữa đám thi thể của mấy vị tộc trưởng, Long Tuyệt Phong ra mệnh lệnh xong, cũng không có lập tức trở lại bên người Long Mặc Viêm, mà là…

 

“Nếu không ra, kết quả giống nhau.” Vẫn luôn đi theo chơi vui lắm phải không, bổn tọa cho các ngươi chơi xong.

 

“Bái kiến Vương gia.” Một màn quỷ dị xảy ra.

 

Chỉ thấy không khí không ngừng vặn vẹo, sau đó trống rỗng hiện ra hai nam tử xuất trần thoát tục. Vẻ mặt hai người vô cùng tự nhiên, cũng không có bởi vì Long Tuyệt Phong có thể phát hiện bọn họ mà cảm thấy kinh ngạc, chỉ lễ phép chắp tay chào.

 

“Người tu chân, các ngươi còn cần phải đi lại đường thử luyện một lần nữa sao?” Long Tuyệt Phong vẫn chưa thu hồi Thích Huyết Kiếm, chỉ tùy ý cầm trong tay, nhưng thấy thế nào cũng vô cùng nguy hiểm.

 

“Vương gia quả nhiên biết được.” Tuấn dật trầm ổn, tóc đen dài chấm đất, cử chỉ tao nhã vô trù, ngọc trâm bó tóc, một cử một động đều linh động như nước chảy mây trôi, nghe được lời của Long Tuyệt Phong, nơi đáy mắt lóe lên ánh sáng, quả nhiên giống như phán đoán của mình, người nam nhân này biết Trường Sinh Lộ trên đại lục Phách Hồn kỳ thật là con đường thử luyện.

 

 

“Biết thì thế nào, còn có các ngươi, vì cái gì theo dõi bổn tọa?” Không thể tưởng được nhanh như vậy liền gặp người của Tu Chân giới.

 

“Tại hạ Nam Cung Dật Vân, đây là sư đệ của tại hạ, Đoạn Thanh Dương, chúng ta là đệ tử của Tiêu Dao tiên môn, phụng sư mệnh, đến bái kiến tộc trưởng của Long gia.” Nam Cung Dật Vân ngôn ngữ ôn hòa, dùng từ vừa phải, ngữ khí thỏa đáng, rất có lễ phép, không phải giả vờ, mà là thật sự nghiêm túc bái phỏng trưởng bối.

 

“Thì ra là đám nhóc của Tiêu Dao môn, gấp như vậy, mới mấy ngàn năm liền tìm tới bổn tọa.” Trong cấm địa của Phách Hồn cốc, bí văn vô số, Long Tuyệt Phong vốn là yêu nghiệt, không chỉ nhìn xong trong thời gian ngắn, còn nhớ rõ ràng, người thường căn bản không thể làm được điều này.

 

“Mời ngài chỉ dạy.” Nam Cung Dật Vân không có nửa điểm bất mãn, trước khi đến sư tôn đã dặn dò bản thân phải làm như thế nào, ngoại trừ chân thành, chính là chân thành, đối mặt người của Long gia mình không có tư cách kiêu ngạo, mọi chuyện đều phải thỏa đáng, không thể khiến người không vui.

 

“Đi theo ta.” Long Tuyệt Phong chỉ liếc mắt đánh gia hai người một cái liền không nhìn nữa.

 

“Phụ thân, bọn họ là ai?” Long Mặc Viêm hỏi Long Tuyệt Phong đã quay về bên cạnh mình, khung cảnh lúc hai người xuất hiện quá rung động lòng người, không biết đã bị bao nhiêu người nhìn thấy.

 

Hoặc là đều không có ai nhìn thấy…

 

“Chỉ là phiền toái do tổ tiên của Long gia để lại.” Ở trong mắt Long Tuyệt Phong chính là phiến toái, nếu không phải hôm nay y tâm tình tốt, có lẽ y sẽ giây giết hai tên đột nhiên nhảy ra này.

 

Nhưng Long Tuyệt Phong lại nghĩ, nếu người của Tiêu Dao môn xuất hiện, không biết người của tiên môn kia khi nào sẽ xuất hiện, y rất chờ mong.

 

“Phụ thân, thật sự có Tu Chân giới sao?” Thế giới này quả nhiên là càng ngày càng huyền huyễn, không đúng, phải là tiên hiệp mới đúng.

 

“Có a! Nếu Viêm nhi muốn đi chơi, phụ thân mang con đi.” Đối với Long Tuyệt Phong, đi Tu Chân giới cũng giống như đi chơi.

 

Lời này rơi vào trong tai Nam Cung Dật Vân cùng Đoạn Thanh Dương khiến khóe mắt hai người đều run rẩy, giữa thiên địa này, dám nói như vậy cũng chỉ có một mình tộc trưởng của Long gia.

 

“Cái gì là đường thử luyện?” Đi Tu Chân giới, ách… vẫn là từ từ đi!

 

“Chính là Trường Sinh Lộ.” Long Tuyệt Phong thực thích hình thức một hỏi một đáp này.

 

Long Mặc Viêm có chút rối rắm, thiệt nhiều tên.

 

“Phụ thân rất vui.” Vui đến mức có thể uy phong giết người.

 

“Đúng vậy! Rất vui…” Bởi vì bọn họ có thể lập tức kết hôn.

 

“Cho nên vừa rồi tại sao ngươi lại ra tay giết người?” Ở trên đường hình như hắn đã nói, bọn họ lập tức phải thành hôn, không nên thấy máu.

 

“Bởi vì tâm tình tôt, mới giết vài người trợ hứng.” Long Tuyệt Phong  thờ ơ.

 

“Sau khi thành thân, không cho chạm vào Thích Huyết Kiếm một tháng, cũng không cho giết người.” Long Mặc Viêm tuyên bố trừng phạt.

 

“Được, đều nghe Viêm nhi.” Long Tuyệt Phong không hề có ý kiến phản đối, hiện tại y chỉ để ý hôn lễ vào ngày mai.

 

Thành thân…

 

Đây là tiếng lòng của những người đi cùng, bọn họ thế nhưng muốn thành thân.

 

Bình luận về bài viết này