TYKGNT chương 156

Chương 156 Phu thê giao bái chi kinh hồn

 

Trên bàn cờ cẩm thạch, quân cờ trắng đen thực lực tương đương cát cứ một phương, cắn nhau chặt chẽ, không ai nhường ai.

 

Thời gian trôi đi, trên bàn cờ cũng bày đầy quân cờ trắng đen, nhưng thắng bại vẫn chưa hề có tung tích.

Dưới ánh mặt trời, một mình một người ngồi trên ghế đá, cầm quân cờ hai màu trong tay, đây là một trận chiến giữa mình và mình, không có đối thủ, chân chính đối thủ là bản thân.

 

Nhưng khi quân cờ phủ đầy bàn cờ, chuẩn bị cho bàn thứ hai, bầu trời trong sáng đột nhiên lại nghênh đón một cơn gió mạnh, người đang ngồi bị chưởng kình tập kích mặt, sau đó là một trận giao thủ thần phong ảo ảnh.

 

“Tại sao ngươi lại ở đây?” Đang ứng đối với đối thủ, trên mặt Đế Diệt Ngân cũng luôn vây ở trạng thái khiếp sợ, người đã mất tích rất nhiều năm này thế nhưng cứ vậy mà công khai xuất hiện ở đây, hiện thân trước mặt hắn, làm sao có thể không khiến Đế Diệt Ngân khiếp sợ đến mức không thể làm ra phản ứng gì khác, chỉ có thể tuân theo bản năng mà cùng đối phương giao thủ, hơn nữa còn lộ ra dấu hiệu bại trận.

 

“Ta làm sao không thể xuất hiện ở đây, con trai của mình sắp bước lên con đường thử luyện, làm cha sao có thể không xuất hiện, nhất định phải vì con ta cổ vũ mới đúng, có cảm thấy kinh hỉ không?”

 

Người tới rút về thế công, thân hình xoay tròn, liền ngồi xuống ghế đá, trên gương mặt tuấn tú như bạch ngọc là tình yêu thương không chút nào che dấu, nhìn con trai đã trưởng thành, trong lòng là vui mừng cũng vô cùng kiêu ngạo. Lúc trước mình vừa đi chính là mười mấy năm, hiện tại con trai đều lớn như vậy, trong lòng của hắn vẫn cảm thấy áy náy.

 

Từ sau khi Vô Lệ mất, đứa con trai này là một mình hắn chăm sóc lớn lên, khi con trai được mười mấy tuổi, hắn có việc rời đi Thanh Long cốc, lần này trở về hắn không định rời đi, hắn muốn tận mắt nhìn thấy con trai thành công.

 

“Chỉ có kinh hách.”Lúc này Đế Diệt Ngân không còn vẻ âm ngoan độc ác như ngày thường, chỉ có cao ngạo cuồng tứ, nhìn nam tử tuấn nhã đã ngồi xuống, không hề có cảm giác ngăn cách dù đã hơn mười năm không gặp, chỉ cảm thấy thả lỏng, người này còn sống, hơn nữa có vẻ sống rất tốt, như vậy là đủ rồi.

 

Không bởi vì sự kiện kia mà biến mất không bao giờ xuất hiện hay là mất mạng ở chốn không tên.

 

Người này, phụ thân của hắn, người thân của hắn, người nam nhân từ nhỏ đã cho mình vô vàn yêu thương, cuối cùng cũng hiện thân.

 

Nhưng khi Đế Diệt Ngân thở phào một hơi, trong lòng lại xuất hiện một luồng cảm giác không tốt, cha xuất hiện rất không đúng lúc, sao lại đột nhiên hiện thân ở thời khắc mấu chốt như thế này?

 

Làm sao bây giờ…

 

Đế Diệt Ngân luôn luôn năm giữ hết thảy lần đầu tiên xuất hiện bối rối, vì sự xuất hiện của người này, làm cho Đế Diệt Ngân vốn đang nỗi lòng hoang mang dẫn trở nên càng thêm bất an cùng gấp gáp.

 

Trong lòng hắn biết rất rõ làm như vậy là đúng, là có lời cho Thanh Long cốc, nhưng Đế Diệt Ngân cũng biết, một khi chính mình quyết tâm ra tay, mình sẽ mất đi càng nhiều, nhưng hắn đã không còn đường quay đầu lại, phải làm như vậy, nếu không Thanh Long cốc vĩnh viễn cũng sẽ không thể xoay người.

 

“Ngân nhi khiến phụ thân thật đau lòng, phụ thân xuất hiện cũng không dễ dàng, con nên biết, muốn từ Tu Chân giới quay về đại lục Phách Hồn có bao nhiêu khó khắn.” Hắn càng là dùng không ít thủ đoạn mới có thể quay về trước khi con đường thử luyện mở ra.

 

Bởi vì hắn biết, con của hắn chắc chắn sẽ tham gia lần khảo nghiệm này, bởi vì hắn là người của Đế gia, làm sao sẽ cam tâm dừng lại ở trên Phách Hồn đại lục, hắn hẳn là có được bầu trời càng rộng lớn hơn.

 

Mà người làm cha như hắn, lần này vì giúp con trai an toàn đi đến mảnh bầu trời rộng lớn kia mà gấp gáp quay về.

 

“Mấy năm này ngài ở Tu Chân giới?” Sớm phải biết là nơi đó! Chỉ có ở Tu Chân giới mới có thể làm cho mình liên tục mấy năm mà một chút thu hoạch cũng không có, mới có thể làm cho mình vất vả như vậy cũng không tìm được người.

 

“Ừ.” Chỉ lên tiếng,lại mang theo vẻ phiền muộn không tên.

 

“Cha, nếu con thương tổn người không nên thương tổn, cha có thể trách con không, có thể không cần con hay không, có thể đừng tức giận được không?” Đế Diệt Ngân liên tục hỏi vài câu, có thể thấy được hắn đối với vấn đề này có cỡ nào quan tâm.

 

“Sao đột nhiên nói này đó làm gì, Ngân nhi của ta đối phó ai cha cũng sẽ không quản, con là tộc trưởng của Đế gia, biết phải làm thế nào, cha sẽ không nhúng tay, không nói này đó, lần này cha không về một mình, cùng cha đi gặp một người.” Nói xong nam tử liền muốn Đế Diệt Ngân đi theo hắn.

 

Vì tiền đồ của con trai, hắn có thể không từ thủ đoạn, dốc hết sức mình.

 

“Con phái người đi giết Long Tuyệt Phong, hơn nữa y tuyệt đối không sống qua hôm nay, con từ trong huyết mạch của Long gia tìm ra biện pháp đối phó bọn họ, loại độc này, vừa chạm liền chết.” Những câu nói này của Đế Diệt Ngân làm cho nam tử tuấn nhã vôn đang vui vẻ phấn chấn biến thành một bức tượng gỗ.

 

Liền cứ vậy mà cứng ngắc đứng đó, trên mặt là khiếp sợ, càng là hoảng sợ, còn có không thể tin được.

 

“Hôm nay y thành thân, con muôn đám cưới của y biến thành đám tang.” Đế Diệt Ngân không để ý tới phản ứng của nam tử, từng câu từng câu nói ra, nói xong câu cuối cùng, trên gương mặt tuyệt mỹ đã phủ đầy vẻ dữ tợn, còn có vẻ điên cuồng ghen tị khiến người khó hiểu.

 

“Ngân nhi…” Nam tử cơ hồ là gào thét, hắn làm sao cũng không thể tin vào những gì mình nghe được, vẻ mặt hoảng sợ nhìn con mình, hắn không thể tin được.

 

“Cha là cha của con a, tại sao, tại sao lại đối với Long Tuyệt Phong nhớ mãi không quên, vì y, cha liền ngay cả sống chết của phụ thân cũng không lo, năm đó nếu không phải bởi vì Long Tuyệt Phong, phụ thân sẽ không tẩu hỏa nhập ma mà chết, chỉ là một sinh nhật bé nhỏ, cha liền điên cuồng không để ý gì khác, chỉ muốn tìm được một phần lễ vật có thể làm cho Long Tuyệt Phong vừa lòng, cha, cha là cha của con, nhưng tại sao cha lại đối với một đứa bé khác như vậy, còn là con cái kẻ thù của Đế gia mà dâng ra hết thảy tình cảm, phần tình cảm này vốn là không bình thường, trước kia con cho rằng Long Tuyệt Phong bởi vì là con trai của người kia, cha mới có thể ghi nhớ trong lòng, nhưng sau này khi con thấy cha đối với Long Tuyệt Phong lộ ra vẻ mặt chỉ xuất hiện khi đối mặt với người mình yêu sâu sắc, con liền biết, cha căn bản là yêu phải Long Tuyệt Phong từ lúc y còn là đứa bé.” Đế Diệt Ngân đem không nên nói đều nói, hắn phải nhỏ bỏ cây gai độc cắm sâu trong lòng của phụ thân này.

 

Phụ thân của hắn có năng lực siêu phàm, ngoại trừ tình yêu thương dành cho mình, lại không hề hỏi về chuyện gì khác của Thanh Long cốc.

 

“Đừng nói, đừng nói nữa, Ngân nhi, ở đâu, hôn lễ của tiểu Phong ở chỗ nào? Y không xảy ra chuyện gì, y tuyệt đối sẽ không có chuyện gì.” Nam tử hoàn toàn luống cuống, hắn không muốn nghe gì cả, hiện tại hắn chỉ biết là tiểu Phong gặp nguy hiểm.

 

“Phụ thân, cha tỉnh táo chút đi.”

 

Ngay khi Đế Diệt Ngân muốn bắt lấy phụ thân đã muốn rơi vào điên cuồng…

 

“Không Chiến, đi ra, ta muốn tìm tiểu Phong, giúp ta tìm tiểu Phong, nếu không ta sẽ phá hủy ngươi.” Nam tử đối với không khí điên cuồng hét lên.

 

“Như ngươi mong muốn.” Trong không khí bay ra thanh âm bay bổng như của ma hồn yêu nghiệt, mang theo vẻ mê hoặc nào đó.

 

“Phụ thân…” Đáy mắt của Đế Diệt Ngân tràn đầy hận ý cùng sát khí, đuổi theo nam nhân, hắn không thể để cho phụ thân phá hủy kế hoạch của hắn, chỉ cần Long Tuyệt Phong chết đi, mọi chuyện đều sẽ ổn.

 

Long Tuyệt Phong phải chết…

 

Hắn tin tưởng Thiên Nhai sẽ làm tốt mọi chuyện.

 

****

Tiếng nhạc vui mừng ở Tuyệt Viêm tửu lâu chưa từng có một khắc ngừng lại, thổi kéo đàn hát vẫn luôn kéo dài đến giữa trưa, mà xung quanh Tuyệt Viêm tửu lâu đứng đầy người qua đường xem náo nhiệt, tuy rằng cái gì cũng không thấy được.

 

Chỉ cần là vì danh tiếng của Huyết Vương gia, cũng phải dính dính chút ánh sáng.

 

Đứng ở bên ngoài không nhìn thấy, nhưng những khách nhân may mắn được đi vào biệt viện lại nhìn đã mắt! Một hôn lễ kinh thế tuyệt diễm diễn ra ngay trước mắt, nhất thời không biết phải nhìn chỗ nào.

 

Bởi vì mặc kệ là nhìn từ góc độ nào, một đôi người mới đứng ở trung ương lễ đường chuẩn bị bái đường đều vô cùng hoàn mỹ, tuyệt thế, nơi đây sao lại là hôn lễ, phải là tiên cảnh đẹp nhất nhân gian mới đúng.

 

Hai vị thần dừng chân chốn nhân gian, đang dùng hành động của bọn họ nói ra tình yêu, thành thân là buổi lễ long trọng chứng kiến ái tình của họ.

 

Giờ khắc này huyết thống, phụ tử đều không phải là vấn đề, đây là đôi phu thê xứng đôi nhất trong thiên địa.

 

Xứng đến mức khiến người ước ao, than thở sao trên đời lại có một đôi phu thê xứng đôi như vậy, thật là nhân duyên ông trời tác hợp.

 

“Nhất bái cao đường.” Đây là thanh âm do Hắc Hà cao giọng thét ra.

 

Long Tuyệt Phong cùng Long Mặc Viêm liền đối với Long Thanh Trảm – người miễn cưỡng được cho là trưởng bối, cúi đầu, người bái không cảm thấy gì, người được bái lại đứng ngồi không yên, hắn không muốn làm cao đường, hắn chính là biết, hôm qua lúc nói chuyện liên quan đến cao đường, ánh mắt của Phong nhi nhìn về phía hắn cỡ nào tà ác.

 

Long Thanh Trảm dám cá, chờ chuyện này kết thúc, hắn cũng chơi xong, bị Phong nhi làm cao đường mà bái, phân lượng của hắn không đủ a!

 

“Nhị bái thiên địa.” Hắc Hà tiếp tục thét to.

 

Thiên địa thì dễ bái hơn nhiều, chỉ cần hướng về phía cửa cúi đầu một cái, lễ tiết liền đầy đủ, đây chính là sự cưng chiều vô hạn của Long Tuyệt Phong đối với Long Mặc Viêm, muốn y làm tân nương, được, việc rất nhỏ, phải có cao đường, không thành vấn đề, đời này Long Tuyệt Phong chưa từng đối với ai cong thắt lưng, vì Long Mặc Viêm, con bao nhiêu lần cũng được.

 

“Phu thê đối bái.” Nhanh, hôn lễ sắp xong, tiếng rống cuối cùng này của Hắc Hà đều sắp đep nóc nhà xốc lên.

 

Long Tuyệt Phong cùng Long Mặc Viêm mặt đối mặt, tuy rằng cách khăn trùm đầu, nhưng hai người đều từ trên người đối phương cảm nhận được nồng đậm tình yêu cùng hạnh phúc, lập tức, bọn họ liền là phu thê danh chính ngôn thuận.

 

Không hề có chút chần chờ…

 

Cúi đầu lần cuối ở dưới vô số ánh mắt hoàn thành…

 

Nhưng là…

 

Ngay khi hai người đứng dậy, sự cố tới quá nhanh, nhanh đến mức đương sự đều không phát hiện, chỉ thấy gương mặt Long Mặc Viêm đột nhiên trắng bệch, thân thể còn chưa đứng thẳng, một búng máu mang theo màu đen liền phun lên hỉ phục đỏ tươi của Long Tuyệt Phong.

 

Trước mắt càng là tối sầm, sau đó cái gì cũng không biết.

 

“Viêm nhi…” Tiếng gào kinh thiên động địa vang lên, Long Tuyệt Phong vén lên khăn trùm đầu, rơi vào ma chướng.

10 thoughts on “TYKGNT chương 156

Bình luận về bài viết này