TYKGNT chương 135

Chương 135 Cái gọi là nước đục

Không tới hai ngày, bên bờ Đông Hải liền xuất hiện hai cơn gió lốc không nhỏ, một cơn hợp tình hợp lý, một cơn lại là ngoài ý muốn, bởi vì không có ai đem Thần y dãy Mạt Lĩnh mất tích hơn mười năm liên hệ với bờ Đông Hải và Trường Sinh Lộ.

Nhìn qua chỉ là một nhân vật, nhưng lại có thân phận không tầm thường. Một thầy thuốc được giang hồ lan truyền có kỹ thuật siêu nhiên, được giang hồ trở thành thần thoại. Người vừa xuất hiện, gây ra hiệu quả không hề thua kém chủ nhân của Tuyệt Viêm.

“Bờ Đông Hải càng ngày càng không bình tĩnh, mới 2 ngày đã xảy ra 2 chuyện lớn, ngươi nói có phải hay không, Nhai?” Đế Diệt Ngân khoanh tay đứng trong hoa viên, ngẩng đầu nhìn trời, ngắm nhìn từng đám mây nơi chân trời, thời tiết thật không tệ.

Một ngày tốt như vậy có phải là nên làm cái gì? Trên gương mặt tuyệt mỹ lộ ra vẻ âm độc, rồi lại hoàn mỹ dung hợp sự tuyệt mị cùng mạnh mẽ của bản thân, chỉ đứng nơi đó, liền có khí chất chí tôn khiến người muốn quỳ lạy.

Đế Diệt Ngân là một nam nhân tuyệt đối trương dương cường thế, càng là một nam nhân tàn nhẫn âm độc tới cực điểm, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn đã là từ miêu tả nhẹ nhàng, người nam nhân này, vì mình, có thể ích kỷ đến mức khiến người giận sôi.

Từ một góc độ suy xét, Đế Diệt Ngân cùng Long Tuyệt Phong là một loại người, đều là sự tồn tại đáng sợ.

“Chủ thượng có gì dặn dò?” Long Thiên Nhai rất rõ ràng, người nam nhân đáng sợ trước mặt này chưa bao giờ vô duyên vô cớ cảm khái vài câu với hắn, luôn luôn có nguyên nhân.

“Nhai, gần đây thực nhàm chán, muốn ở trong loại cuộc sống này chờ đợi Trường Sinh Lộ mở ra, thật sự quá mức không thú vị, cho nên, Nhai, bổn tọa cảm thấy hiện tại bờ Đông Hải có chút vượt khỏi sự khống chế của bổn tọa.” Thanh âm mang theo mê hoặc gợi cảm của Đế Diệt Ngân vang lên, trong vô hình lại tràn ngập sát khí.

“Chủ thượng muốn thuộc hạ làm như thế nào?” Nam nhân kính cẩn đứng phía sau chờ đợi mệnh lệnh.

“Nếu là thần y, Nhai liền đi thử xem y thuật của đối phương như thế nào? Thành quả của lần này không tồi, bổn tọa rất muốn biết hiệu quả thực tế ra sao, Nhai có thể vì bổn tọa đi thử độc này có thể làm bổn tọa vừa lòng không.” Nói xong lời nhờ vả, trên gương mặt tuyệt mỹ lại không có chút độ ấm, trong đôi mắt rung động lòng người kia chỉ có vẻ lạnh lùng cay độc đến cực điểm.

“Thuộc hạ tuân mệnh.” Xem ra chuyện xảy ra trong hai ngày này rốt cục khiến nam nhân chú ý, dù sao đột nhiên nhảy ra hai cỗ thế lực thần bí, hơn nữa còn là ở thời kì mẫn cảm khi Trường Sinh Lộ sắp mở ra, quả thật nên có hành động.

“Hiện tại không cần để ý tới Tuyệt Viêm, xem ra Tuyệt Viêm quả thật có chút thực lực, quân cờ lần này phái đi tuy rằng không phải cực mạnh, nhưng cũng là tinh anh, thế nhưng một cái cũng không về, thật là thú vị, nhưng hiện tại bổn tọa để ý là thần y kia.” Thần y núi Mạt Lĩnh, năm đó Thanh Long cốc cũng từng ra sức tìm kiếm, nhưng không có kết quả, không có biện pháp, ai cũng thích nhân tài, nhất là nhân tài có lợi cho Thanh Long cốc.

Cách xa mười năm, lại đột nhiên xuất hiện vào lúc Trường Sinh Lộ mở ra, xem ra khá khó giải quyết, cũng không biết đối phương ôm mục đích gì khi xuất hiện ở bờ Đông Hải.

Cho nên chuyện của Tuyệt Viêm tạm thời để cho người của Bồng Lai đảo chú ý đi, hắn lại muốn nhìn xem vì thần y núi Mạt Lĩnh này tới bờ Đông Hải bởi vì mục đích gì.

“Vâng, thuộc hạ đã biết.” Nghe xong lời của Đế Diệt Ngân, tâm của Long Thiên Nhai đột nhiên chấn động, trên lưng xuất hiện mồ hai lạnh lớn như hạt đậu.

Người khác không biết, nhưng hắn lại đối với chất độc lần này biết rất rõ ràng, quả thực là không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền ác như vậy.

Xem ra người nam nhân này là muốn vị thần y kia chết.

Bởi vì mặc dù vị thần y kia có tài năng hơn người, nhưng đối mặt với chất độc đáng sợ vượt qua người thường giới hạn kia, cũng chỉ có thể bị mất mạng.

“Nhai.” Ngay lúc Long Thiên Nhai đang chuẩn bị đi chấp hành mệnh lệnh, Đế Diệt Ngân lần thứ hai gọi hắn.

“Đừng ném tánh mạng, ngươi nên biết bổn tọa thực cần ngươi.” Ngữ khí ái muội, vẻ mặt ái muội, nhưng trong lòng Long Thiên Nhai thực rõ ràng, mình còn có giá trị lợi dụng, nam nhân mới có thể như vậy.

“Thuộc hạ sẽ không chết.” Trước khi nhìn thấy đứa bé kia hắn tuyệt đối sẽ không chết.

“Ánh mắt thật thú vị, bổn tọa thích.” Khi nhìn thấy vẻ quyết tuyệt trong mắt Long Thiên Nhai, trong mắt Đế Diệt Ngân đột nhiên lóe ra cái gì, sáng tối không rõ, không có ai biết điều đó có ý nghĩa gì. Mà Long Thiên Nhai đã đem suy nghĩ bay xa cũng không chú ý tới tia sáng trong mắt người nam nhân trong lòng mình là vô cùng âm độc tàn nhẫn này.

Nhưng dù là thấy được, hắn cũng sẽ không hiểu đó là đại biểu cho cái gì, có lẽ ngay cả bản thân Đế Diệt Ngân cũng không biết!
***
“Phụ thân, hắn không có sao chứ, thật sự là nhìn đoán không ra, Dạ có thể để hắn ở lại lâu như vậy.” Từ giữa trưa đến tối, lại tới sáng ngày thứ hai, xem ra Liên Dạ rất để bụng với vị hậu duệ của tiên nhân này, nếu không sao có thể khiến người ở lại biệt viện một đếm.

Mới vừa cùng phụ thân ăn xong điểm tâm, đang tản bộ trong hoa viên, hô hấp không khí mới mẻ, liền nhìn thấy Thanh Chích xiêu xiêu vẹo vẹo rời khỏi biệt viện, sắc mặt thật sự không tốt lắm. Một tia sáng xuất hiện nơi đáy mắt của Long Mặc Viêm.

“Có thể có chuyện gì, Viêm nhi không nên quan tâm tới người khác.” Mạnh mẽ ôm con trai vào trong ngực, chính là không thích con trai dừng ánh mắt ở trên người của người khác, nếu không phải là Liên Dạ cảm thấy hứng thú, Thanh Chích đã sớm bị Long Tuyệt Phong dùng kiếm đập chết.

“Vâng vâng vâng, Viêm Nhi đã biết, đôi mắt nên dừng ở trên người phụ thân, nhưng mà… phụ thân, Viêm nhi rất tò mò a! Thể chất của tiên nhân hậu duệ có kém vậy sao? Ta nghĩ dược vật bình thường căn bản không thể đẩy ngã mới đúng, bình ngọc hôm qua ngươi đưa cho Liên Dạ đựng cái gì vậy?” Thật sự rất tò mò a! Ngay cả người tu hành đều có thể làm ngã, y rốt cuộc có cái gì là không thể làm ra.

“Cũng không có gì, cổ mà thôi.” Sự lạnh nhạt của Long Tuyệt Phong ở trong mắt Long Mặc Viêm liền biến thành vật này nhất định có lại lịch lớn, thực lực của người tên Thanh Chích kia nhìn qua không tệ, cho dù là bản thân lúc này, nếu không dùng năng lực đặc biệt, cũng chưa chắc là đối thủ, đừng nói chi là Liên Dạ.

Hắn rất tự tin có thể chiến thắng Liên Dạ, dù sao hắn cũng là chân truyền của Thất Thải trưởng lão, là do phụ thân yêu nghiệt tự tay dạy dỗ, cho dù không phải yêu nghiệt, cũng là quái vật mạnh mẽ. Như vậy Thanh Chích bị Liên Dạ mạnh mẽ giữ lại một đêm cũng không phải vật phàm.

“Phụ thân, ngươi không phải mỗi ngày đều cùng Viêm nhi như hình với bóng sao, những đò vật lộn xộn kia ngươi rốt cục là khi nào thì nghiên cứu ra, sao Viêm nhi một chút cũng không biết?” Chẳng lẽ phụ thân của mình biết thuật phân thân, trong mắt Long Mặc Viêm mang theo trêu chọc, càng nhiều là nghiên cứu, phụ thân của hắn thật sự là càng hiểu biết càng cảm thấy khó tin.

Ngẫm lại một người nam nhân có thể dùng khó lường để hình dung, là có bao nhiêu kỳ lạ. Phụ thân luôn nói mình đối y là độc nhất, nhưng ai mà không biết phụ thân đối với hắn càng là thế gian độc nhất, không người có thể sánh bằng.

Bởi vì trên đời này căn bản không thể tìm ra Long Tuyệt Phong thứ hai.

“Lúc Viêm nhi luyện công phụ thân rất nhàm chán, đây là những vật nhỏ đuổi thời gian.” Nhìn xem, đây đều là lời nói gì? Rất có thể tức chết người.

Đồ vật tùy tiện làm ra để giết thời gian liền có thể mê ngã một tiên nhân hậu duệ có thực lực mạnh mẽ, nếu trở nên nghiêm túc sẽ là cỡ nào kinh thế hãi tục, cho nên yêu nghiệt chính là yêu nghiệt, là không thể dùng lẽ thường để giải thích.

Mà Long Mặc Viêm lại lần nữa cảm thấy vô lực, hắn rõ ràng sự cường đại của phụ thân, sao lại không nhịn được mà hỏi, đây không phải là tự kiếm mất mặt sao? Trong lúc mình luyện công liền có thể làm ra nhiều thứ đáng sợ như vậy.

Cổ, vừa nghe liền khiến người da đầu run lên, đừng nói chi là người bị hại.

Hơn nữa Long Mặc Viêm phát hiện, phụ thân của hắn hình như rất thích cổ, bởi vì rất nhiều chất độc đáng sợ của Long Tuyệt Phong đều dùng cổ làm mồi dẫn, tác dụng càng là đủ loại, không chỉ có lực sát thương rất mạnh, còn có thực khiến người không biết phải nói gì.

Trên đời sao lại có thứ đồ âm độc kỳ dị như vậy, cũng chỉ có Long Mặc Viêm, đổi thành người khác, đối với người mình yêu sâu đậm hoặc là người thân mật nhất có loại yêu thích kỳ quái này, sớm đã bị hù chết.

“Như vậy a! Vậy thì phụ thân, hôm nay chúng ta có cần ra ngoài bãi quán không, hay là chờ những người phản ứng chậm phát hiện chủ nhân Tuyệt Viêm cùng thần y núi Mạt Lĩnh là cùng một người?” Vậy nhất định chơi rất vui.

“Nếu không, Viêm nhi, chúng ta tự giới thiệu được không, khẳng định sẽ rất vui, dù sao mấy năm nay vẫn có không ít người đang tra tìm tung tích của Huyết Vương gia, nguyên nhân chính là, phụ thân không thích Viêm nhi vẫn luôn mang mặt nạ, dù phụ thân rất muốn giết hết tất cả những kẻ nhìn thấy hình dáng của Viêm nhi.” Long Tuyệt Phong ngắm nghĩa dung nhan của bảo bối, trong đôi mắt cũng là nhìn thấy linh hồn độc đáo nhất trên đời.

Viêm nhi là của y, cho nên y không muốn bảo bối của y bị ủy khuất, phát hiện thì phát hiện, có gì đáng lo, Long Tuyệt Phong y không sợ nhất chính là phiền phức, ngược lại càng thích cảm giác bị người gây phiền phức.

Như vậy chính mình mới có thể giết cái sung sướng.

“Phụ thân nói cái gì chính là cái đó.” Đối với dung mạo của mình Long Mặc Viêm không quá để ý, hắn chỉ để ý một người là Long Tuyệt Phong.

“Viêm nhi cứ luôn dung túng phụ thân như vậy, thật muốn đem Viêm nhi giấu đi vĩnh viễn, nhưng Viêm nhi vẫn chưa ngắm xong thế gian này, phụ thân làm sao có thể bỏ được đem Viêm nhi vĩnh viễn giam cầm lại.” Long Tuyệt Phong đem đầu chôn vào hõm vai của bảo bối, hít sâu một hơi mùi hương thanh đạm chỉ thuộc về mình riêng Viêm nhi.

“Phụ thân cưng chìu Viêm nhi, lại không cho Viêm nhi dung túng phụ thân.” Kỳ thật cộng thêm tuổi của đời trước, Long Mặc Viêm làm người hai thế so với Long Tuyệt Phong nhiều một ít trầm ổn, ý vị.

Cho nên có đôi lúc sẽ có tình huống cha con điên đảo này, hai người đều là người cường thế, cùng đối phương trao đổi luôn tràn đầy để ý cùng tình yêu. Nhìn như không phối hợp, lại kỳ dị dung hợp, không chút đột ngột.

“Viêm nhi phải vẫn luôn như vậy, bởi vì nếu không có Viêm nhi dung túng, phụ thân sẽ phát điên.” Trong đôi mắt ôn nhu như nước là điên cuồng sâu thẳm.

“Vậy phụ thân là muốn quấy vũng nước này càng thêm đục sao?” Được nam nhân dựa vào trong ngực, loại cảm giác bị yêu cầu này làm cho Long Mặc Viêm chỉ muốn cứ tiếp tục như vậy cả đời, vĩnh viễn cũng không chia lìa.

Nhưng là…

Vừa rồi trong nháy mắt xuất hiện rung động là có chuyện gì? Luôn cảm thấp sắp sửa có chuyện gì đó xảy ra.

“Thích Hồn Tiên của Viêm nhi vẫn là treo ở bên hông mới càng đẹp.” Long Tuyệt Phong không có trả lời ngay, chỉ đem Thích Hồn Tiên từ trong tay áo của Long Mặc Viêm lấy ra, cẩn thận vì bảo bối đeo lên trang sức xinh đẹp.

Khi bàn tay xẹt qua tay cầm của trường tiên, cưng chìu trong mắt càng tăng lên, quả nhiên chỉ có Viêm nhi mới xứng đôi Thích Hồn Tiên.

Bình luận về bài viết này