Tà phi chương 36

2

 

Chương 36: khinh thường ra tay

Editor : Minh Nguyệt Linh Nhi

“Hai người các ngươi đang làm cái gì?Chỉ có hai cái bình cũng không tiếp được, chẳng lẽ tay các ngươi bị gãy sao?” Hai con ngươi Dạ Dật Phong tràn đầy kinh ngạc nhìn xuống mặt đất, trên mặt xuất hiện tia phẫn nộ nhìn hai gã thị vệ.

 

“Thuộc hạ đáng chết, vừa rồi nhất thời trượt tay nên không có thể tiếp được bình ngọc, xin Thái Tử trách phạt.” Hai gã thị vệ lập tức quỳ xuống, trên mặt mũi tràn đầy tự trách vì phạm phải sai lầm lớn.

 

“Thương Nguyệt Thái Tử bớt giận, đừng bởi vì hai gã thị vệ vô dụng này mà làm hỏng mất tâm tình đang tốt của ngươi.” Hiên Viên Ly cười nhẹ nói, nơi  đáy mắt xẹt qua một tia âm lãnh không dễ phát giác. Làm sao mà hai gã thị vệ lại đồng thời trượt tay, không có chuyện nào trùng hợp như vậy. Một màn này rõ ràng chính là do Dạ Dật Phong đạo diễn, hắn đến tột cùng là muốn làm cái gì?

 

“Đúng đấy, Thương Nguyệt Thái Tử ngàn vạn lần đừng nổi giận. Hai gã thị vệ cũng không phải cố ý , Thương Nguyệt Thái Tử cũng đừng trách phạt bọn họ.” Hai con ngươi Khương Thái Hậu thâm thúy nhìn Dạ Dật Phong, từ trong miệng tràn ra ngữ khí nhu hòa.

 

“Đã không có thuốc giải độc, độc bên trên gấm loại trừ như thế nào bây giờ? Điệp độc đã không cách nào loại trừ, phần thọ lễ này làm thế nào để đưa được cho Khương Thái Hậu? Đây là phần thọ lễ đẹp như vậy, lại bị hai đồ hỗn trướng các ngươi làm hỏng, bổn Thái Tử sao có thể nhẹ nhàng với các ngươi đây.” Mặt mũi Dạ Dật Phong tràn đầy khó chịu nói, vung chiếc quạt trong tay hung ác gõ xuống đầu hai gã thị vệ.

 

“Diễn kịch cũng là một môn nghệ thuật, không có thiên phú không làm được đâu. Thương Nguyệt Thái Tử, hiển nhiên là có thiên phú a.” Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhếch môi cười lạnh lùng , trong mắt ánh lên tia nhìn châm chọc.

 

Hiên Viên Diễm mím môi cười cười, không nói gì. Hắn hiểu  ý tứ Nguyệt nhi, hai cái bình bị vỡ nát trên mặt đất kia căn bản không phải là thuốc giải độc , cho nên bây giờ dù Dạ Dật Phong  có hành động gì, thì cũng đã lộ ra sơ hở lớn nhất.

 

“Bọn thuộc hạ đến hai cái bình đều không tiếp được, đôi tay này giữ lại cũng là vô dụng rồi. Bọn thuộc hạ sẽ tự phế cổ tay này, để giúp Thái Tử nguôi giận.” Hai gã thị vệ đồng thời lấy ra thanh dao găm được cất trong ống tay áo,chuẩn bị cắt đứt gân tay mình.

 

“Hí. . .” Nhìn thấy một màn này, đám đại thần đồng loạt hít một hơi lạnh, trong khoảng thời gian ngắn không hiểu Thái Tử Thương Nguyệt Quốc này đến tột cùng là muốn làm gì?

 

“Vèo”  một âm thanh vang lên, ngay tại lúc hai gã thị vệ đưa dao găm lên định cắt đứt gân tay, thì Bắc Dực Thái Tử Tiêu Hàn vốn đang vùi đầu uống rượu đưa bàn tay lên hướng về phía mặt bàn nhẹ nhàng vỗ. Chỉ thấy hai chiếc đũa ăn ở trên bàn bay đi, hướng về phía dao găm trong tay hai gã thị vệ. Loảng xoảng… keng, dao găm trong tay bọn thị vệ đồng loạt bị đánh rơi, cùng với hai chiếc đũa rơi cùng một chỗ trên mặt đất.

 

“Thương Nguyệt Thái Tử, bây giờ là thọ yến của Khương Thái Hậu, nếu có đổ máu hình như là không may mắn? Nếu ngươi thật lòng muốn trừng phạt thủ hạ, đợi sau khi thọ yến kết thúc cũng không muộn.” Tiêu Hàn nâng chén uống rượu, ngữ khí đạm mạc nói.

 

“Bắc Dực Thái Tử nói rất đúng, là Thương Nguyệt Quốc ta thất lễ.” Dạ Dật Phong xấu hổ cười cười , hai con ngươi lạnh lùng lướt qua hai gã thị vệ đang quỳ dưới đất: “Lập tức cút ra ngoài, đợi sau khi thọ yến kết thúc, xem bổn Thái Tử thu thập các ngươi như thế nào.”

 

“Vâng.” Hai gã thị vệ nhanh chóng nhặt dao găm trên mặt đất, đứng lên, cúi đầu đi ra khỏi đại điện.

 

“Khương Thái Hậu, hôm nay độc không được giải, không thể đem Phượng Hoàng này dâng lên cho ngài, nếu như dâng lên lại trở thành Thương Nguyệt Quốc ta cố ý hạ độc ngài. Bây giờ bổn Thái Tử chỉ có thể tạm thời đem thọ lễ này thu hồi, ngày sau Thương Nguyệt Quốc ta nhất định vì ngài mà bổ sung thêm một phần thọ lễ.” Dạ Dật Phong bày ra bộ dạng cười khổ nhìn về phía Khương Thái Hậu nói.

 

“Thương Nguyệt Thái Tử không cần phải như thế, ai gia có thể thấy được quá trình việc ngàn con Huyết Hồ Điệp biến thành Phượng Hoàng đỏ, đối với ai gia mà nói đã là món quà tốt nhất rồi. Nào nào, tranh thủ thời gian ngồi xuống, chúng ta tiếp tục nâng cốc trò chuyện a!” Hai mắt Khương Thái Hậu sáng chói cười cười, cánh tay duỗi ra, bày ra tư thế mời Thương Nguyệt Thái Tử ngồi.

 

“Ai. . . Đem gấm cất vào trong rương, sau đó đem ra ngoài đi.” Dạ Dật Phong bất đắc dĩ thở dài, hướng về phía hai gã thị vệ kéo gấm phất phất tay.

 

“Vâng!” Hai gã thị vệ liếc mắt nhìn nhau,chuẩn bị đem gấm cất vào rương .

 

“Chờ một chút.” Đúng lúc này, Bắc Dực Thái Tử Tiêu Hàn lần nữa lạnh lùng mở miệng, lập tức toàn bộ mọi người ngưng mắt nhìn phía Tiêu Hàn.

 

“Phượng Hoàng đỏ đại biểu cho trường thọ, cao sang mà Thương Nguyệt Thái đã dụng tâm dùng ngàn điệp kết thành hình Phượng Hoàng đỏ làm thọ lễ dâng cho Khương Thái Hậu. Nhưng hôm nay lại bởi vì trên gấm có độc mà muốn đem thọ lễ thu hồi, như vậy chẳng phải là lãng phí tâm huyết Thương Nguyệt Thái Tử, hơn nữa đối với Khương Thái Hậu mà nói cũng là điềm xấu sao?” Trong mắt Tiêu Hàn vẫn xuất hiện một vòng tĩnh mịch nhưng miệng lại cười lạnh.

 

“Tại cũng không có cách nào a? Bên trên gấm có độc của Huyết Hồ Điệp ,chỉ có quốc sư của Thương Nguyệt Quốc ta mới có thể giải. Lúc đến Long Diệu Hoàng Triều , quốc sư chỉ đưa cho bổn Thái Tử hai bình nước giải độc,nhưng vừa rồi lại bị hai tên hỗn trướng kia làm vỡ rồi.”Mặt mũi Dạ Dật Phong tràn đầy uể oải nói.

 

“Nhìn hai người này kẻ xướng người hoạ , diễn tốt thật đấy.” Thượng Quan Ngưng Nguyệt đang nằm trong ngực Hiên Viên Diễm lạnh lùng nói.

 

“Hiên Viên Kỳ chắc cũng muốn tham gia náo nhiệt rồi.” Hiên Viên Diễm vừa nói, tay vừa cầm chén ngọc trên bàn khẽ nhấp một ngụm rượu.

 

“Đợi Hiên Viên Kỳ làm náo nhiệt xong, thì kế tiếp là đến phiên ngươi ra sân rồi.” Thượng Quan Ngưng Nguyệt miệng cười yếu ớt, nhưng con mắt lại tràn đầy tia nhìn lạnh lẽo.

 

“Nguyệt Nhi,vậy là ngươi hoàn toàn hiểu rõ âm mưu của bọn hắn.” Hiên Viên Diễm nhíu mày, Nguyệt Nhi rõ ràng đã đoán được ẩn ý dâng thọ lễ này cuả Thương Nguyệt Thái Tử thực ra không phải đưa cho Khương Thái Hậu , mà là vì hắn mà chuẩn bị.

 

“Hết cách rồi, ai kêu ta thông minh tuyệt đỉnh đây.” Thượng Quan Ngưng Nguyệt lười biếng nhún vai.

 

Dạ Dật Phong cùng Tiêu Hàn vốn đối địch với nhau,nhưng hôm nay bước vào Long Diệu Hoàng Triều có mưu đồ, lên hai người bọn họ lại liên thủ với nhau. Dụng ý ở trong đó không khó đoán ra, đơn giản chỉ là Long Diệu Hoàng Triều có cái lợi hại hơn hẳn hai nước còn lại, bức bọn hắn không thể không liên minh.

 

Tướng quân phụ thân đã từng nói qua, Thương Nguyệt Quốc cùng Bắc Dực quốc tuy có dã tâm nuốt hết Long Diệu Hoàng Triều, nhưng lại không dám vong động, tất cả là vì có Diễm. Cho nên rất rõ ràng, hai người bọn họ trăm phương ngàn kế muốn diệt trừ Diễm.

 

“Đã nghe danh Thụy Vương Long Diệu Hoàng Triều bản lĩnh phi phàm, mà phương diện độc thuật lại càng thêm xuất thần nhập hóa. Ta nghĩ độc Huyết Hồ Điệp của Thương Nguyệt Quốc này hoàn toàn không làm khó được Thụy Vương a?” Tiêu Hàn nghiêng người nhìn Hiên Viên Diễm bên cạnh, trong môi tràn ra âm thanh lạnh nhạt.

 

“Đúng đúng đúng, bổn Thái Tử cũng nghe nói Thụy Vương đối với độc dược  thập phần tinh thông. Thỉnh cầu Thụy Vương bày ra thực lực nhỏ bé, trợ giúp bổn Thái Tử để đem phần thọ lễ này thành công dâng cho Khương Thái Hậu a.” Dạ Dật Phong trên mặt lập tức tràn đầy kinh hỉ.

 

“Hai vị Thái Tử thật sự là đề cao bổn vương rồi, bổn vương đối với độc dược chỉ là hiểu biết nông cạn, chỉ sợ không giải được độc Huyết Hồ Điệp này.” Hiên Viên Diễm cười nhạt một tiếng, nhưng  đáy mắt lại chứa vẻ âm lãnh.

 

“Diễm hoàng huynh, ngài cần gì phải khiêm tốn như thế? Độc thuật của ngài gần đây siêu phàm, nếu muốn giải độc Huyết Hồ Điệp này, thì  hoàn toàn không cần tốn nhiều sức lực.” Trong nội tâm Hiên Viên Kỳ đang cười thầm, nói .

 

“Ai. . . Xem ra là Thụy Vương là cảm thấy Thương Nguyệt Quốc ta đưa thọ lễ này cho Khương Thái Hậu là thập phần khó coi, cho nên khinh thường ra tay giúp đỡ ta giải độc a.” Dạ Dật Phong nhẹ nhàng phe phẩy chiếc quạt bằng trúc tơ của hắn, hai con ngươi mỉm cười nhìn về phía Hiên Viên Diễm. Mà khi Dạ Dật Phong vừa dứt lời , sắc mặt đám đại thần lập tức biến đổi…..

Bình luận về bài viết này