Tà phi chương 66

cropped-4ffd9c8e73912e9ff11f3631

Chương 66:Lễ Vật cổ quái

Editor : Minh Nguyệt Linh Nhi

Beta : Tiểu Vy Nhi

“Tê. . .” Thấy trên hồ kia không còn sót lại một bông sen nào, Khương thái hậu, Hiên Viên Ly cùng với nhóm đại thần Long Diệu nhất thời khóe miệng đều hít khí lạnh.

Thân ảnh Hiên Viên Diễm chợt lóe như tia chớp đi đến đứng bên cạnh Thượng Quan Ngưng Nguyệt giờ này vẫn đang ngồi trên chiếc bàn bạch ngọc, hắn thản nhiên mở miệng nói: “Nguyệt nhi, không nghĩ tới bọn họ lại đến nhanh như vậy?”

Thượng Quan Ngưng Nguyệt từ trên ghế đứng lên, mắt phượng khẽ nheo lại nhìn về phía hồ sen, ánh mắt không tiếng động hỏi: “Diễm, người tới thật sự là người của Linh Cung sao?”

Hiên Viên Diễm gật gật đầu, ánh mắt cũng không tiếng động nói: “Khẳng định đúng vậy.”

Thứ nhất: Trên thế giới này không có người nào dám giả mạo người của Linh Cung.

Thứ hai: Võ công của Tây Thần đế vô cùng cao cường, nhưng vừa rồi hắn đột nhập vào Ngự hoa viên lại làm kinh động đến cấm vệ quân. Mà nay người Linh Cung xuất hiện, nhóm cấm vệ quân bên ngoài Ngự hoa viên lại không phát ra một tiếng động, nói vậy tất cả bọn họ đều bị điểm huyệt rồi.?

Trừ bỏ người của Linh Cung, ai có thể có được loại năng lực trong nháy mắt có thể đánh bạ toàn bộ cấm vệ quân đây? Trừ bỏ người của Linh Cung, ai lại có năng lực làm cho hoa sen biến mất vô tung vô ảnh, phảng phất như chưa từng tồn tại đây?

“Nhưng là ngươi không thấy vô cùng cổ quái sao? Nếu như thật sự là người của Linh Cung, vì sao lại nói sẽ không lấy mạng của ta chứ?” Thượng Quan Ngưng Nguyệt híp đôi mắt lại, trong lòng nổi lên một tầng sương mù.

“Việc này….Trong khoảng thời gian ngắn ta chưa nghĩ ra.” Hiên Viên Diễm  lắc lắc đầu, trong miệng cũng tràn ra sự khó hiểu.

Đúng lúc này, từ bên ngoài Ngự hoa viên tiến vào hơn mười hoàng y nữ tử mang mạng che mặt mỏng. Chỉ thấy sau khi bóng dáng ngạo nghễ của các nàng rơi xuống, bỗng dưng cổ tay giơ lên cao, vô số ánh hào quang mang những màu sắc rực rỡ phấp phới bay giữa không trung.

Vô số tấm lụa ánh sáng rực rỡ bay thẳng lên, sắp xếp thành một bình phong diễm lệ, bao phủ lên một thân ảnh hồng quang, mông lung, xinh đẹp làm người ta không thể thấy rõ, giống như từ trên trời giáng xuống, an tĩnh đứng ở trong bức bình phong kia.

“Thượng Quan Ngưng Nguyệt, ta cảm ứng được ngươi có đem theo đá thủy tinh của Thánh chủ ở trên người, mau lấy nó ra đi? ” Âm thanh kia giống như một đạo ánh sáng rực rỡ đem nhân gian đang mờ mịt khai sáng ra, âm thanh theo gió truyền vào tai Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

“Như thế nào, ngươi đến đây là muốn cướp đoạt đá thủy tinh?” Cánh tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt bỗng dưng khoanh lại, mắt phượng lạnh lùng nhìn về phía đủ loại màu sắc rực rỡ kia.

“Ta đến đây không phải lấy đá thủy tinh , ta kêu ngươi lấy đá thủy tinh ra, thuần túy chỉ là phụng mệnh Thánh đế đến đưa ngươi một phần đại lễ .” Nam tử thần bí của Linh Cung cong môi cười cười, chậm rãi mở miệng nói.

“Ngươi có ý gì?” Hai tròng mắt Thượng Quan Ngưng Nguyệt càng thâm sâu, ánh mắt nhìn về phía rực rỡ kia càng thêm lạnh lùng.

“Chỉ sau khi ngươi trưởng thành, máu trong cơ thể mới có thể khởi động được đá thủy tinh. Mà nếu, đưa máu của ta vào bên trong đá thủy tinh, mười ngày sau ngươi lại đem máu của mình nhỏ vào đá thủy tinh, như vậy liền có thể khởi động được đá thủy tinh, thuận lợi hấp thu hết thảy mọi thứ của thánh chủ và một nửa linh lực trong đó.”

“Sự tồn tại của ta không phải là một sự khiêu khích rất lớn đối với Linh Cung sao, theo lý thuyết thì Thánh đế nên phái ngươi tới để làm cho ta biến mất khỏi nhân gian mới phải, sao lại ngược lại trợ giúp ta tăng cường linh lực đây chứ?” Thượng Quan Ngưng Nguyệt lãnh đạm hỏi, trong khoảng thời gian ngắn không thể hiểu được hành động khác thường này của Linh Cung.

“Thượng Quan Ngưng Nguyệt, tâm tư Thánh đế ngươi không thể đoán được đâu. Hôm nay, tuy hắn không có hạ lệnh cho ta lấy mạng ngươi, còn phái ta tới giúp ngươi tăng cường linh lực, nhưng tùy thời hắn đều có thể thay đổi, lệnh cho ta đến lấy mạng ngươi, vậy cũng không có gì kỳ quái cả.” Hai tròng mắt của nam tử thần bí hạ xuống, vẻ mặt không chút để ý thưởng thức ngón tay của mình, chậm rãi nói.

“Ý của ngươi là. . .  Thánh đế có thể tùy thời thay đổi ý định muốn lấy mạng ta, hôm nay ta tốt nhất vẫn lên tiếp nhận lễ vật của Thánh đế. “

“Hôm nay, Thánh đế hạ lệnh cho ta tặng lễ vật cho ngươi, lễ này ngươi nhất định phải nhận lấy. Nếu không, ta tuy rằng sẽ không có lấy mạng của ngươi, nhưng ta sẽ làm cho cả Hoàng cung Long Diệu này sẽ giống như chỗ ngồi trong kim đình kia.” Nam tử vừa dứt lời, hai tay hắn bỗng nâng lên, năm đạo hồng quang từ tay hắn bắn ra, hướng tới kim đình_chỗ Khương thái hậu và Hiên Viên Ly ngồi trước đó.

“Oanh” một tiếng nổ vang lên , không chỉ có cả tòa kim đình trong nháy mắt bị hồng quang biến thành tro tàn, một thước xung quanh cũng bị ảnh hưởng, độ sâu ước chừng ba thước.

Bá, Khương thái hậu, hoàng đế Hiên Viên Ly cùng với chúng đại thần, phía sau lưng mồ hôi lạnh đã ứa ra, nhìn chằm chằm về phía cái hố mới tạo thành kia, linh hồn lại không thể khắc chế run lên.

“Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nếu ngươi không hy vọng toàn bộ Hoàng cung Long Diệu hóa thành tro tàn, lập tức lấy đá thủy tinh ra .” Đôi môi đỏ mọng của nam tử thần bí khẽ cong một độ cong yêu lãnh (yêu mị + lạnh lùng ),lãnh đạm mở miệng.

Tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt nắm chặt lại, ánh mắt lãnh lệ tựa như hàn băng ngàn năm. Nàng có thể cảm nhận được linh lực mà người này sử dụng, so với linh lực trong cơ thể nàng lớn hơn nhiều lắm. Chỉ sợ nếu hắn thực sự sử dụng linh lực, việc đem hoàng cung Long Diệu Hoàng Triều hóa thành tro bụi đúng là chuyện dễ như trở bàn tay.

“Lễ vật có ích đối với ta, ta sẽ không chút do dự nhận lấy thôi.” Đôi môi kiều diễm của Thượng Quan Ngưng Nguyệt khẽ mở, lạnh lùng nói xong, lấy đá thủy tinh từ trong tay áo mình ra.

Tuy rằng nàng thực sự nghi ngờ hành động cổ quái của Linh Cung Thánh đế_lệnh cho nam tử này tặng lễ vật cho nàng, căn cứ vào trí nhớ của mẫu thân truyền lại cho nàng, nàng biết lời nói của nam tử thần bí kia là thật.

Linh lực của người trong Linh Cung không có giống nhau, nhưng là có một người có linh lực giống với mẫu thân nàng, đem máu tươi của hắn nhỏ vào bên trong đá thủy tinh, quả thật có thể giúp nàng khởi động đá thủy tinh.

Một khi đã như vậy, nàng đương nhiên không có lý do gì để cự tuyệt. Bởi vì nàng biết, chỉ có thể hấp thu toàn bộ linh lực mà mẫu thân để lại cho nàng, như vậy nàng mới có đủ thực lực chống lại người của Linh Cung.

“Mở lòng bàn tay của ngươi ra, đem đá tủy tinh đặt lên trên.” Lời nói của nam tử thần bí nhẹ nhàng truyền ra từ trong tấm màn lụa rực rỡ.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt cũng không có mở miệng nói chuyện, nàng cúi đầu, dựa theo lời nói của nam tử thần bí đem đá thủy tinh đặt ở trong lòng bàn tay.

Bất quá hai tròng mắt của nàng lại cất dấu một tia thị huyết u lãnh, trong lòng lại vô cùng lạnh lẽo nói: “Người của Linh Cung chính là làm cho tất cả người trong thiên hạ đều sợ hãi vô cùng có phải không? Tốt lắm, hôm nay ta_Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhẫn nhịn các ngươi. Nhưng mà, một ngày nào đó khi ta đã hấp thu được linh lực của mẫu thân cùng với bảo vật trong cung điện dưới lòng đất, các ngươi nếu lại dám đến trêu chọc ta vậy thì thử xem xem?”

Cùng lúc đó, những tấm lụa màu sắc rực rỡ đem nam tử thần bí che ở bên trong bị hắn dùng song chưởng tạo thành một cái lỗ hổng.

Lập tức hắn đem song chưởng đánh đến trên tấm lụa, xuyên qua một lỗ nhỏ, đem máu tươi từ lòng bàn tay đánh úp về phía đá thủy tinh của Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

Mà ngay tại khi nam tử thần bí kia đem máu tươi từ trong lòng bàn tay, sử dụng linh lực nhỏ vào đá thủy tinh kia, vốn đang đứng một bên nhìn đá thủy tinh_Khương thái hậu, Hiên Viên Ly cùng với chúng đại thần, trong nháy mắt cảm nhận được khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, tựa hồ máu tươi như muốn phun ra.

Những người có võ công lập tức khoanh chân ngồi xuống , thúc dục nội lực điều hòa khí tức. Mà những người không có võ công lại gặp rắc rối lớn, chỉ có thể lấy tay ôm ngực, cúi đầu mãnh liệt phun ra máu tươi.

Hiên Viên Diễm nhíu mày nhìn Hiên Viên Ly đang cố khoanh chân định thần, trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh, trên mặt cũng bắt đầu mất đi huyết sắc. Hiên Viên Diễm lập tức đi tới phía sau Hiên Viên Ly, đem song chưởng đặt lên lưng của hắn, thúc dục nội lực giúp Hiên Viên Ly điều hòa khí tức.

Mà mười hoàng y nữ tử đang giữ những tấm lụa màu sắc sặc sỡ, đều không khỏi nhìn nhau vài lần.

 Hiên Viên Diễm này đúng thật là hảo nội lực, đã sử dụng nội lực để điều hòa khí tức cho chính mình tránh bị linh lực tập kích,vậy mà vẫn còn đủ nội lực để đi hộ thể giúp Hiên Viên Ly. Xem ra, bên trong Long Diệu Hoàng Triều, không phải ai ai cũng chỉ là một con kiến không chịu nổi một kích.

“Sưu” một tiếng, hồng quang mà nam tử thần bí kia phóng thích ra đã bị thu trở về, máu trong lòng bàn tay cũng nhanh chóng rút lại.

Chỉ thấy ống tay áo của hắn nhẹ nhàng vung lên, đổ một ít thuốc bột màu trắng lên chỗ vết thương trong lòng bàn tay, nắm chặt tay lại, sau đó mở ra, vết thương trong lòng bàn tay kia đã khép lại một cách quỷ dị.

“Đi.” Nam tử thần bí của Linh Cung giấu mình sau những tấm lụa sặc sỡ liền ra lệnh một tiếng, thân hình được một tầng hồng quang diễm lệ bao phủ, “sưu” một tiếng vang lên, thân ảnh ảo diệu biến mất ngay tại chỗ.

Mà đồng thời khi mệnh lệnh của nam tử thần bí ban ra, mười hoàng y nữ tử lập tức thu hồi lụa của mình vào trong tay áo. Mũi chân các nàng nhanh chóng khẽ điểm, tóc đen ở giữa không trung bay bay tạo thành một độ cong huyễn hoặc, sau đó liền biến mất ngay tại chỗ.

Mọi người vốn đang khoanh chân cố gắng định thần, liền hít thật sâu hạ khí tức xuống, lúc này ngực mới thoải mái hơn một chút, chậm rãi từ trên mặt đất đứng lên.

Bởi vì có Hiên Viên Diễm thúc dục nội lực trợ giúp, hoàng đế Hiên Viên Ly từ dưới đất đứng lên ngực đã không còn cảm giác không thoải mái nữa, vỗ nhẹ bả vai Hiên Viên Diễm, ánh mắt Hiên Viên Ly không tiếng động nói: “Diễm, cảm tạ.”

Hiên Viên Diễm cũng vỗ vỗ bả vai đáp lại Hiên Viên Ly, ánh mắt không tiếng động trả lời: “Thực là hoàng huynh ngốc của ta, sao lại khách khí với ta như vậy? Đừng quên, chúng ta là huynh đệ ruột thịt.”

“Diễm, nếu người Linh Cung đã biết đến sự tồn tại của ta. Xem ra…khuôn mặt này cũng không cần che giấu nữa?” Thượng Quan Ngưng Nguyệt bước đến trước mặt Hiên Viên Diễm, nhíu mày lại nói.

“Không sai, gương mặt của ngươi dấu cũng đã lâu, nên lộ ra để hít thở không khí rồi.” Hai tròng mắt Hiên Viên Diễm cười cười, ngữ khí nhẹ nhàng trả lời. Thượng Quan Ngưng Nguyệt khe nhếch cặp môi đỏ mọng, trong chốc lát lột xuống lớp mặt nạ da trên mặt kia.

“Tê. . .” Ngay tại khi Thượng Quan Ngưng Nguyệt lột bỏ mặt nạ bằng da xuống, trong không khí nhất thời vang lên tiếng hít khí mạnh.

Trời ạ, dung nhan vừa hé ra này là như thế nào?  Đâu chỉ là tuyệt mỹ làm người ta tê tâm liệt phế, quả thực chính là kinh thiên động địa a!

Trừ bỏ người đã gặp qua dung nhan Thượng Quan Ngưng Nguyệt là Hiên Viên Diễm ra, vẻ mặt của mọi người toàn bộ đều dại ra nhìn về phía khuôn mặt của Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Mặc dù, cũng là nữ tử nhưng Khương Thái Hậu cũng không thể dời mắt khỏi mặt của Thượng Quan Ngưng Nguyệt. . .

[*Tiểu Vy Nhi : Không phải che mặt nữa rồi….Nguyệt tỷ hảo thoải mái a !!!! @@]

Bình luận về bài viết này