TYKGNT chương 104

Chương 104 Yêu cầu nói chuyện riêng

“Khụ khụ…phụ thân, Cửu Hoa Lộ có ở trên người ngươi không?” Long Mặc Viêm nói cho mình phải trấn định, không phải là không xuống giường được sao, hắn cùng phụ thân là quan hệ người yêu, điều này chứng minh phụ thân là luyến tiếc chân chính phạt hắn, cho nên hắn khẩn trương cái gì, đỏ mặt cái gì, không cần thiết, không cần thiết. Hiện tại mấu chốt nhất là hắn không muốn nhìn thấy vết thương trong lòng bàn tay phụ thân, cho nên ở bên hông Long Tuyệt Phong sờ soạng.

Cửu Hoa Lộ là thuốc trị thương từ tinh hoa của cỏ cây do Long Tuyệt Phong tự mình nghiên cứu chế tạo, bình thường đều dùng ở trên người Long Mặc Viêm, bởi vì Long Mặc Viêm luyện võ, khó tránh khỏi sẽ có một ít va chạm, cho nên thuốc trị ngoại thương trừ máu bầm cực phẩm này là do Long Tuyệt Phong chuyên môn điều chế cho Long Mặc Viêm.

Ý tưởng của Long Mặc Viêm rất tốt, nhưng sau này khi hắn lại không cẩn thận phát huy lực lượng vượt qua sự thừa nhận của bản thân làm cho mình lần thứ hai vây ở trạng thái cực độ suy yếu, liền biết ý tưởng lúc này của mình là cỡ nào ấu trĩ.

Đó quả thực là muốn mạng người a!

Cho nên âm thầm thề, sau này tuyệt đối phải làm bé ngoan của phụ thân, không bao giờ cậy mạnh, trước khi hoàn toàn khôi phục thực lực đến trạng thái cao nhất lúc trước, đánh chết cũng không ra tay.

Nhưng là hiện tại tâm tư của Long Mặc Viêm hoàn toàn đặt vào miệng vết thương bé tí của Long Tuyệt Phong.

“Đặt trong Long Hồn Điện, Viêm nhi, chúng ta cũng cần phải trở về.” Khóe miệng treo lên nụ cười tà khi gian kế thực hiện được, y thực hiểu biết bảo bối của mình, y chính là chờ Viêm nhi phạm sai lầm.

Nam nhân cỡ nào quỷ dị tà cuồng, nguyên lai hết thảy đều được y tính kế.

Chủ yếu là bởi vì y muốn Viêm nhi lần nữa, Viêm nhi liền nói, trong thời gian ngắn tuyệt đối không làm.

Như vậy sao được? Khoảng thời gian ngắn trong miệng Viêm nhi chính là tuyệt đối không ngắn, cho nên, vì sinh hoạt hạnh phúc của mình, vẫn là phải ngẫm lại biện pháp mới được, y dám khẳng định, nếu còn xảy ra tình hình tương tự hôm nay, tuyệt đối sẽ không khống chế được mà trực tiếp làm ra hành động.

Bởi vì bảo bối Viêm nhi cũng yêu y sâu sắc.

Cho nên…Y chính là đang chờ bảo bối phạm sai lầm nhỏ, cũng có thể tăng lên tình thú trong sinh hoạt của hai người, dù sao y có rảnh sẽ bảo Viêm nhi nói với y về thế giới trước kia, vì thế chính mình hiện tại đối với rất nhiều ngôn ngữ khác lạ của Viêm nhi vẫn là có thể hiểu được.

Hắt xì…hắt xì…

Ai? Ai nhắc đến ta? Long Mặc Viêm xoa chóp mũi xinh đẹp, nghiêng đầu nhìn Long Tuyệt Phong đang cười vô cùng ôn nhu, cười thì cười đi, làm chi còn híp mắt, cảm giác lạnh quá.

“Viêm nhi nhìn ta làm gì? Có đói bụng hay không? Vừa rồi phụ thân cho Viễn Quang rời đi cũng để hắn cho người chuẩn bị rất nhiều ăn ngon cho Viêm nhi.” Hơn nữa tất cả đều là bổ máu, ở trong mắt của y, cho dù là một giọt máu, cũng là vô cùng trân quý.

Phải ở trong thời gian ngắn bổ lại.

“Phụ thân…” Long Mặc Viêm đã có thể tưởng tượng ra mình sắp ăn những thứ gì, liền ỉu xìu kêu.

Long Mặc Viêm nắm tay Long Tuyệt Phong, giống như tay của phụ thân hẳn là bồi bổ càng nhiều mới đúng.

“Ai?” Ngay khi hai cha con chậm rãi bước đi, một người cấp tốc chạy về phía họ.

“Chủ tử, thiếu chủ.” Người tới đứng vững thân mình, xuất hiện trước mặt hai cha con đúng là Hắc Hà.

“Có chuyện gì?” Long Tuyệt Phong vốn bởi vì tâm tình tốt đang cười đến mắt đều híp lại lại vì sự xuất hiện của Hắc Hà, vẻ mặt đã muốn bắt đầu trở nên lạnh lẽo. Tại sao lúc ở chung với Viêm nhi mới có được không khí vô cùng tốt lại cứ luôn xuất hiện mấy kẻ chướng mắt?

“Huyền Minh xuất hiện, hơn nữa…”Hắc Hà có chút không biết nên nói thế nào, bất quá ánh mắt lại nhìn về phía Long Mặc Viêm.

“Hắc Hà, bổn tọa không biết ngươi ở trước mặt bổn tọa còn có thể xuất hiện tình hình có lời khó nói, dám liếc mắt nhìn Viêm nhi nhiều hơn một cái, bổn tọa liền hủy ánh mắt của ngươi, có cái gì lập tức nói ra, dám còn xèo xèo ngô ngô bổn tọa liền khiến ngươi sau này cũng không cần nói chuyện.” Đó là ánh mắt gì, Huyền Minh xuất hiện…là xuất hiện hay là trở lại?

Huyền Minh vô duyên vô cớ mất tích trong hoàng cung, hiện tại lại đột nhiên xuất hiện.

Cấp dưới của Viêm nhi, thật sự là đang tìm chết.

“Huyền Minh mãnh liệt yêu cầu thuộc hạ cùng ngài thỉnh cầu, hắn muốn cùng thiếu chủ ở riêng một lát, nói một ít chuyện.” Kỳ thật sau khi Hắc Hà nói xong câu đó, liền có cảm giác nửa chân đạp vào trong địa ngục, hắn rốt cục là vì cái gì lại đồng ý?

Là bởi vì lão gia chủ kính nhờ…

Hắn là lần đầu tiên được lão gia chủ dùng giọng điệu kính nhờ nói chuyện, cho nên hắn cũng là lần đầu tiên không sợ chết.

Nhưng là hiện tại hắn vô cùng hối hận…Vì sao lại thỏa hiệp đồng ý yêu cầu của lão gia chủ…

Thật là đầu bị nước vào mới có thể làm ra chuyện như vậy.

Bởi vì hắn thấy được, nhìn đến đôi mắt lãnh liệt không chút độ ấm của chủ tử trừng mình, quả thực chính là một loại lăng trì.

Chủ tử, hắn sai, hắn thật sự sai.

“Huyền Minh thỉnh cầu cùng Viêm nhi ở cùng một chỗ trong chốc lát?” Thanh âm trầm thấp lạnh lẽo, đã muốn bắt đầu phát ra mùi máu tươi nồng nặc.

“Đúng vậy, đúng vậy…chính là ta…phụ thân của Lão đại, ngươi sẽ đồng ý yêu cầu nho nhỏ của ta đi? Sẽ không lâu lắm, trong chốc lát, thật sự chỉ cần trong chốc lát liền xong.” Trả lời Long Tuyệt Phong không phải Hắc Hà đã bị dọa ngốc, mặc dù khuôn mặt kia vẫn là mặt không đổi sắc. Nhưng Hắc Hà thật sự đã sợ ngây người, đứng ở tại chỗ động cũng không thể động, chớ nói chi là trả lời câu hỏi của Long Tuyệt Phong.

Mà người trả lời là Huyền Minh, ẩn thân trộm đi theo sau Hắc Hà.

Quả nhiên thấy nam nhân đáng sợ kia biến sắc mặt.

Lúc này Huyền Minh liền đứng sau núi giả, vươn ra một cái đầu, yếu ớt nói. Nháy mắt, một ánh mắt sắc bén dừng ở trên người hắn.

“Huyền Minh, ngươi còn biết hiện thân? Hai ngày nay ngươi rốt cục biến mất đi nơi nào?” Đừng cho là mình bị phụ thân áp trên giường lâu như vậy sẽ quên có người từ đêm tìm được Thái tử liền không có tung tích.

“Viêm nhi trước không cần nổi giận, chờ phụ thân cắt đầu lưỡi hắn con hãy răn dạy.” Muốn cùng Viêm nhi ở riêng một chỗ, làm sao có thể?

Bảo bối là của một mình y, người bên ngoài mơ tưởng có chút tâm tư nào.

A…cắt lưỡi…

Thật là một nam nhân huyết tinh, cũng quá trực tiếp, Huyền Minh hoàn toàn không dám nói tiếp, hắn thật sự có chút việc muốn nói với lão Đại a! Nếu không ai rảnh rỗi mà đi chọc nam nhân đáng sợ này, cũng không phải ngại mệnh dài.

Đầu lưỡi, Lão đại, đầu lưỡi của ta, ngươi nhanh chóng ngăn nam nhân nhà ngươi lại. Huyền Minh hoàn toàn lui ra sau núi giả.

“Phụ thân…” Đầu lại đau, xem ra tật xấu này là không sửa được, Long Mặc Viêm kéo lại Long Tuyệt Phong đang thật sự muốn cắt đầu lưỡi của người nào đó, Huyền Minh này, lại đang làm cái gì vậy?

Còn dám nói loại lời kích thích phụ thân như vậy, thật là ngại mệnh dài a!

“Viêm nhi không cần phụ thân.” Ủy khuất, quay đầu lại, Long Tuyệt Phong liền lộ ra vẻ mặt bị vứt bỏ, chuyển biến kêu một cái mau, ngay cả Long Mặc Viêm đều có chút trở tay không kịp.

Lại tới nữa, lại tới nữa, ánh mắt đều trong veo như nước, ướt sũng, chỉ còn kém tụ thành nước mắt chảy xuống hai má.

“Phụ thân, ngươi phải tin tưởng ta, ta sẽ không rời đi ngươi, cho dù lát nữa Huyền Minh thật sự dám nhân cơ hội mang ta đi, ta cũng sẽ trước tiên giết hắn, chấm dứt hậu hoạn, cho nên, phụ thân, chỉ cần trong chốc lát, trong chốc lát là xong, ngươi có thể yên tâm, đúng không?” Quả nhiên, trong lòng phụ thân vẫn là không yên lòng Huyền Minh, đề phòng Huyền Minh, nếu không thì khi mình nhắc tới Huyền Minh có khả năng mang mình đi, trong mắt phụ thân hơi lướt qua tia sát khí điên cuồng là chuyện gì xảy ra.

Biết phụ thân không chịu cũng không nguyện cùng mình tách ra chẳng sợ là một giây, hắn có gì không nguyện ý.

Được phụ thân toàn tâm toàn ý yêu, sủng, bá, độc chiếm là chuyện hạnh phúc đến cỡ nào.

Mà hiện tại phụ thân của hắn cảm thấy ủy khuất, bởi vì chính mình kiên trì muốn nghe Huyền Minh rốt cục muốn nói gì với hắn.

“Phụ thân, ngươi phải tin tưởng ta.” Kéo cổ Long Tuyệt Phong thấp xuống, một cái hôn nhẹ nhàng dừng trên mắt của phụ thân mà mình yêu nhất, tuy rằng rất nhẹ, cũng rất nhu tình.

“Liền một lần, cũng chỉ cho phép một lần, một nén nhang, nhiều nhất một nén nhang, nếu lâu hơn phụ thân sẽ đem tên rắc rối kia diệt trừ, đem Viêm nhi vĩnh viễn giam cầm ở bên người, chỗ nào cũng không cho đi.” Long Tuyệt Phong hôn trả lên mắt con trai.

“Hảo hảo hảo, phụ thân nói cái gì chính là cái đó, Viêm nhi không có ý kiến gì cả.” Thật sự rất yêu người nam nhân này, trên gương mặt tuấn tú tao nhã kia của Long Mặc Viêm tràn đầy vui vẻ cùng hạnh phúc, chưa bao giờ yêu một người như vậy, ngay cả trong không khí đều tràn ngập khí tức của đối phương, nếu như không có hơi thở kia liền không thể sống.

Đây là tâm tình chân thực của Long Mặc Viêm, Long Tuyệt Phong đối với hắn mà nói là tồn tại còn quan trọng hơn cả không khí.

“lão đại…Có thể nhanh lên hay không, chúng ta sớm một chút ăn cơm chiều, bụng của ta đều đói muốn chết.” Kỳ thật Huyền Minh là thật không sợ chết đi? Còn dám thúc giục…

Huyền Minh đúng không? Bổn tọa có chính là biện pháp chỉnh ngươi, Long Tuyệt Phong lộ ra tươi cười thiện giải nhân ý nhất, nhìn theo bảo bối đi đến phía sau của núi giả.

“Hắc Hà, ăn hết.” Long Tuyệt Phong đi tới bên người Hắc Hà, lấy ra một viên thuốc.

Hắc Hà chỉ có thể không ngừng nuốt nước miếng.

“Chủ tử…” Có thể không uống hay không, bất quá nhìn bộ dạng thoải mái lúc này của chủ tử, hình như không được, chính mình phải ăn viên thuốc quỷ dị màu đen đang được chủ tử kẹp ở giữa các ngón tay kia.

“Sau này còn dám nhiều lời, dùng loại việc nhỏ này quấy rầy Viêm nhi, liền giết Vũ.” Long Tuyệt Phong đột nhiên phát hiện giết Hắc Hà vẫn không thể khiến hắn hiểu ra, vậy giết chết người quan trọng nhất của hắn.

Có đôi khi, còn sống mới là thống khổ nhất.

“Không có lần sau.” “phịch” một tiếng, hai đầu gối của Hắc Hà quỳ xuống đất thật mạnh. Sau đó nhận viên thuốc, không chút nào chần chờ nuốt vào bụng.

“Mấy ngày gần đây bổn tọa cho phép ngươi không cần đi theo bên cạnh bổn tọa, đi tìm Vũ.” Long Tuyệt Phong biết dược tính của thuốc có bao nhiêu mãnh liệt. Nhìn ở vừa rồi Viêm nhi xem trọng y như vậy, tâm tình coi như không tồi, để lại một con ngựa.

“Tạ chủ tử.” Hắc Hà không có bất luận chần chờ, bởi vì ở giữa mông nơi mất thể diện kia của hắn đang xảy ra cảm giác khó có thể ngôn ngữ, hơn nữa cả người đều không khống chế được mà khô nóng.

Thuốc kia…

Chủ tử, ngươi quá độc ác, cư nhiên cho hắn ăn xuân dược, hơn nữa xem tình huống thế tới rào rạt hiện tại, liền biết, dược tính có bao nhiêu mãnh liệt.

Còn có…

Vài ngày không cần xuất hiện cạnh bên người chủ tử, thiếu chủ, dược kia rốt cục có bao nhiêu mãnh liệt?

Nhìn cấp dưới của mình dùng tốc độ trước nay chưa từng có rời đi, tầm mắt của Long Tuyệt Phong liền dừng ở phía sau núi giả.

Thật muốn đi qua nghe một chút a…Nhưng là Viêm nhi sẽ tức giận, bởi vì đó là tỏ vẻ chính mình không tín nhiệm Viêm nhi, xem ra chính mình còn phải nghĩ biện pháp, làm cho Viêm nhi đem lời Huyền Minh nói hôm nay đều nói cho mình biết.

Vì thế Long Tuyệt Phong liền sờ cằm, bắt đầu nghĩ nên làm thế nào để cho tâm can bảo bối của mình thành thật khai ra.

Còn về việc Huyền Minh đột nhiên xuất hiện, lại đột nhiên không sợ chết ngay mặt Long Tuyệt Phong thỉnh cầu cùng Long Mặc Viêm nói chuyện riêng, rốt cục là muốn nói cái gì? Cần phải liều chết như vậy?

Bình luận về bài viết này