TYKGNT chương 82

Chương 82 Nhất định phải tương thân tương ái

Lòng thật đau, nhìn quầng thâm dưới đáy mắt do không nghỉ ngơi tốt của con trai, Long Tuyệt Phong thật sự rất muốn giết chết chính mình.

Tại sao y có thể đối với Viêm nhi như vậy? Từ nhỏ Viêm nhi liền ngủ chung với mình vẫn luôn đều là mình ôm hắn ngủ.

Chưa từng tách ra, một đêm này đối với y thực dài lâu, dài lâu đến trước nay chưa từng có, y đứng trước cửa sổ suốt một đêm, ánh mắt trống rỗng nhìn bóng đêm nơi chân trời, ở trong mắt y, không có sự tồn tại của Viêm nhi, y nhìn cái gì đều cảm thấy không thú vị.

Toàn bộ thiên hạ cũng không bằng một góc của Viêm nhi, nhưng tối hôm qua y lại nhẫn tâm bỏ xuống bảo bối của y, để cho bảo bối ngủ một mình.

Thói quen mười mấy năm đột nhiên thay đổi, khẳng định sẽ không ngủ được.

Mình là đang nổi điên cái gì a? Cho dù y bị lời nói của Viêm nhi làm cho bị thương, nhưng cũng không thể đối xử với Viêm nhi như vậy.

Nếu Viêm nhi cũng thương tâm, chính mình chẳng phải là mất nhiều hơn được sao?

Viêm nhi của y, chính y yêu đến tâm đều đau đớn, y không thể chịu đựng được mình ở trong lòng Viêm nhi có tia không tốt nào.

Y muốn đem bản thân hoàn mỹ hiện ra trong mắt Viêm nhi, nhưng là tối hôm qua mình lại bị lời nói vô tình của Viêm nhi kích thích đến.

Như vậy có phải là Viêm nhi chán ghét y hay không?

Loại ý tưởng này một khi sinh ra, sự bàng hoàng trong lòng lại càng tăng thêm, nặng đến mức khiến y ngay cả dũng khí đối mặt với Viêm nhi cũng không có.

Không hy vọng, cũng không dám đi đối mặt với Viêm nhi, y sợ nhìn đến trong mắt Viêm nhi xuất hiện tia phiền chán với người phụ thân này, y sao có thể chịu đựng được? Sao có thể thừa nhận được?

Viêm nhi là mạng của y a!

Nhưng là tối hôm qua y lại đem mạng của mình để ngoài cửa.

Giãy dụa cái gì? Ảo não cái gì? Tránh né cái gì đều là chó má. Y không cần nhẫn, cũng không chịu được.

Nhìn con trai liền như vậy nghe lời đi theo chính mình, một câu oán hận, một vẻ mặt oán giận dư thừa cũng không có, cứ vậy mà nhu thuận đi theo sau mình, tâm Long Tuyệt Phong đều xoắn lại cùng một chỗ.

“Viêm nhi, chúng ta ăn điểm tâm xong rồi mới đi đi!” Quyết định không nhẫn nại nữa, Long Tuyệt Phong quay lại bế con trai lên. Cảm giác lấp đầy nơi ngực khiến tâm tình buồn bực suốt cả đêm của Long Tuyệt Phong nháy mắt chiếm được giải phóng.

Con trai vẫn là ở bên cạnh mình mới là tốt nhất.

Mặc kệ trước kia Viêm nhi đối với y có bao nhiêu ý kiến, chỉ cần hiện tại trong lòng Viêm nhi có y, những thứ khác đều không quan trọng.

Một đêm vậy là đủ rồi, thật sự là cực kỳ đủ.

Còn tiếp tục lãnh đạm với Viêm nhi, bản thân y sẽ nổi điên trước.

“Phụ thân, ngươi đồng ý để ý tới ta a!” Gắt gao ôm cổ của phụ thân ôm thật chặt. Không hề cảm thấy bị phụ thân của mình ôm kiểu công chúa có cái gì mất mặt.

Chỉ cần phụ thân đồng ý để ý đến chính mình là tốt rồi.

Tư vị một đêm không ngủ cũng không hề dễ chịu a!

Chất lượng giấc ngủ của hắn vô cùng tốt, cũng bởi vì một đêm này, xem như đã biết, chính mình có bao nhiêu không thể rời khỏi phụ thân.

Hắn đã muốn ở dưới dự cưng chìu của phụ thân trở nên ỷ lại, nhưng nếu đối tượng là phụ thân, hắn nguyện ý để cho chính mình vẫn luôn tiếp tục ỷ lại như vậy.

“Viêm nhi giận phụ thân không?” Ôm con trai đổi hướng đi, không phải thẳng tắp đi ra ngoài khách sạn, mà là đi vào trong một nhã gian ở lầu hai ăn cơm.

“Sao có thể giận phụ thân, ta còn đang lo lắng phụ thân có thể nào vẫn luôn bực bội với Viêm nhi hay không.” Phụ thân thật ôn nhu, phụ thân tốt như vậy chỉ thuộc về riêng một mình ta, Long Mặc Viêm chỉ muốn vẫn luôn được phụ thân ôm như vậy, tâm của mình mới có thể an ổn.

Chiến tranh lạnh một đêm nhìn như vô cùng đơn giản, lại làm cho Long Tuyệt Phong cùng Long Mặc Viêm càng thêm hiểu được đối phương đối với mình có bao nhiêu quan trọng.

Quan trọng đến mức chỉ cần chia lìa một lát sẽ sống thật thấp thỏm bất án, tâm giống như bị đào rỗng, gắt gao co rút, không có cách nào bình thường hít thở.

Cảm giác khó chịu mà trước kia từng tưởng tượng ra nếu như chia lìa, tối hôm qua xem như thật sự đã trải qua một lần.

Tư vị kia, khiến Long Tuyệt Phong cùng Long Mặc Viêm đều thề trong lòng, không bao giờ trải qua thêm lần nữa.

“Sẽ không, không bao giờ.” Lúc ngồi xuống, Long Tuyệt Phong trực tiếp đỡ nửa người trên của Long Mặc Viêm dậy, tận lực bồi tiếp nụ hôn thâm tình.

Gương mặt bảo bối nâng trong tay, quý trọng như vậy, yêu thương cực nóng như vậy.

Ngậm lấy môi của bảo bối, dây dưa, liếm mút, không có một tia thô bạo mãnh liệt, chỉ có ôn nhu triền miên, chậm rãi dùng lưỡi cạy mở hàm răng của bảo bối, sau đó lưỡi mềm mại tiến quân thần tốc, câu quấn bảo bối cùng nhau nhảy múa.

Ánh mắt cứ vậy mà chuyên chí nhìn phản ứng động tình của tâm can bảo bối.

Nụ hôn này Long Tuyệt Phong không hôn quá dài, lại đủ để chấn động tâm của hai người.

Lúc tách ra, trên mặt Long Mặc Viêm đều là màu sắc hồng hồng đáng yêu, khí tức cũng có chút thở dốc.

Phụ thân vừa rồi thật sự là rất sắc tình, tại sao có thể đối với mình lộ ra thần sắc tà tứ lại nhu tình như vậy? làm cho mình hoàn toàn mê thất trong ôn nhu của y.

“Viêm nhi, con chính là chân tình duy nhất của phụ thân, vĩnh viễn cũng không được rời đi ta, vĩnh viễn đều ở cạnh ta, chúng ta nắm tay nhau đến già được không, phụ thân không thể không có con, không thể mất đi con.” Lúc này Long Tuyệt Phong vô cùng nghiêm túc.

“Được, ta nguyện ý, phụ thân, ta nguyện ý, ngươi vĩnh viễn cũng sẽ không mất đi ra, bởi vì Viêm nhi cũng không thể không có ngươi.” Chủ động gặm một hơi ngaoif miệng của nam nhân, làm cho nam nhân có thể hoàn toàn yên tâm.

Dùng ngôn ngữ, dùng hành động nói cho phụ thân, chính mình sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh y, đồng thời đến già, đến chết, đây chính là lời thề làm bạn cả đời của bọn họ.

“Như vậy, hắn sẽ không đem con mang về thế giới cũ phải không? Nếu là sẽ, hiện tại phụ thân giết hắn.” Y sao có thể giữ lại uy hiếp ở bên người, đối với sự tình liên quan tới Viêm nhi, y vĩnh viễn cũng sẽ không đi mạo hiểm.

Một chút cũng sẽ không.

Thần sắc của Long Tuyệt Phong nháy mắt phát lạnh, tầm mắt của y nhắm thẳng vào Huyền Minh – kẻ đang ở bên cạnh nhìn lén.

“Sẽ không, sẽ không, phụ thân của lão đại, ngươi cứ yên tâm đi, ta tuyệt đối không có khả năng đem lão đại trở về thế giới kia, chuyện này ngươi có thể trực tiếp quên mất.” Cho dù mình có năng lực đem lão đại đưa đi, hắn cũng không ngu mà làm như vậy, mình chân trước vừa đưa lão đại đi, sau lưng nhất định sẽ bị nam nhân tôn quý rồi lại đáng sợ này hủy đi, tiếp theo là hủy đi thế giới này, rất không có lời.

Lại nói, hiện tại chính mình lại không có cái năng lực kia, bởi vì mệnh của lão đại đã muốn giao quấn với nam nhân, mà thực lực giữa mình và người nam nhân này kém nhau rất lớn.

Quả thực chính là một ở trên trời, một ở dưới đất.

Cho nên thật sự có thể thả một trăm tâm, lão đại sẽ không rời đi.”

“Vậy sao? Nhưng là bổn tọa luôn luôn cảm thấy người chết mới là bảo đảm nhất.” Đối người này, kỳ thật Long Tuyệt Phong luôn luôn do dự là giết hay để lại. Bởi vì sự hiện hữu của hắn thật sự là quá nhạy cảm.

Y không chấp nhận được có một tí tẹo khả năng nào xuất hiện ở trên người Viêm nhi, một tí tẹo cũng không được.

Cam đoan còn chưa đủ, y muốn người này chết, hắn chết y cũng sẽ không cần lo lắng Viêm nhi sẽ rời khỏi chính mình.

“Người chết, Lão Đại…Ngươi nhanh chóng nói với phụ thân của ngươi, ta tuyệt đối sẽ không làm gì với ngươi.” Người nam nhân này là thật sự muốn giết mình, quả nhiên giống như trong truyền thuyết, làm theo ý mình, chỉ cần y muốn làm, là không hề dừng lại.

Sớm biết vậy mình không cần đi theo xem cái gì trò hay, cái này thảm, mạng đều sắp không còn.

“Phụ thân, nhìn ở mặt mũi của ta, tạm tha hắn một mạng đi!” Không chỉ Huyền Minh có nguy cơ sinh mệnh, Long Mặc Viêm cũng đã nhìn ra sát ý lãnh tuyệt trong mắt phụ thân, y là thật sự muốn giết Huyền Minh.

Cái này không thể được, dù sao Huyền Minh cũng là cấp dưới của mình ở thế giới kia, càng là người đưa mình đến bên cạnh phụ thân, cho nên…không thể để cho phụ thân giết Huyền Minh.

“Nếu phụ thân cố ý muốn giết hắn, Viêm nhi sẽ trách phụ thân sao, sẽ không để ý tới phụ thân, sẽ tức giận với phụ thân sao?” Long Tuyệt Phong hỏi Long Mặc Viêm liên tục mấy vấn đề.

“Sẽ không, chỉ có thể trách hắn đoản mệnh, Viêm nhi sẽ không trách phụ thân.” Long Mặc Viêm một bên quyết tuyệt nói xong lời ác độc, một bên âm thầm hướng Huyền Minh nháy mắt.

“Thật sự?” Long Tuyệt Phong đem mặt Long Mặc Viêm xoay về phía mình, bốn mắt nhìn nhau, muốn nhìn con trai có phải thật sự nghĩ vậy hay không.

Nhìn thành khẩn trong mắt con trai, tâm Long Tuyệt Phong lập tức rơi xuống.

Đúng vậy! Chỉ cần Viêm nhi đứng ở bên mình, Viêm nhi không đi, ai cũng không thể mang hắn đi.

“Vậy phụ thân liền nhìn mặt mũi của Viêm nhi mà buông tha hắn.” Nhưng nếu chính mình nhận thấy tên Huyền Minh này có tia không thích hợp nào, chính mình sẽ không nói hai lời mà giết hắn.

Hô…

Thành công, Long Mặc Viêm thở ra một hơi.

Chỉ biết phụ thân đột nhiên hỏi như vậy nhất định có kỳ quái, nguyên lai là rẽ ngoạt muốn hỏi chính mình càng để ý bên nào hơn.

Cũng may chính mình thông mình, Huyền Minh cũng không có rống lên.

“Nếu như vậy, hai vị chậm rãi dùng điểm tâm, ta đi nhà xí.” Nhặt về một cái mệnh, Huyền Minh đương nhiên nhanh chóng lui, chỗ nguy hiểm như vậy, hắn vẫn là trốn xa một chút.

Tự mình vượt hiểm một hồi, Huyền Minh cuối cùng là biết lợi hại.

Chỉ là tia sát ý thả ra trong khoảng khắc cũng đủ làm cho mình hết hồn, nếu thật sự ra tay, chính mình phỏng chừng một chiêu cũng không đỡ được liền treo.

Lão Đại, người nam nhân này thật sự rất nguy hiểm, thật sự vô cùng nguy hiểm, ngài nhất định phải hảo hảo đứng ở bên cạnh y a!

Nếu không một nhân vật nguy hiểm như vậy chạy trên thế giới này, thật sự không có ai có thể đùa qua y, chỉ có thể bị y đùa chết.

Không cần ai đi chọc giận y cũng có thể tạo thành địa ngục nhân gian, vì người nam nhân này làm việc đều là tuân theo tính tình của chính mình.

Hiện nay, theo sự quan sát trong khoảng thời gian ngắn của mình, chỉ có đối lão đại, nam nhân mới dùng toàn bộ nghiêm túc.

Cho nên…

Lão đại, các ngươi nhất định phải tương thân tương ái a!

“Phụ thân, sau này chúng ta không được chiến tranh lạnh, không được làm mình làm mẩy, không được không để ý tới đối phương, chúng ta hứa với nhau, nhất định phải tương thân tương ái được không? Viêm nhi không muốn cùng phụ thân cáu kỉnh, nơi này sẽ đau.” Ngồi yên trên đùi Long Tuyệt Phong, thiếu niên thực nghiêm túc nói với nam nhân ước định ngọt ngào của bọn họ.

“Được, ta đáp ứng con, vẫn luôn tương thân tương ái.” Viêm nhi của y, thật là đáng yêu…

Bình luận về bài viết này