TYKGNT chương 115

Chương 115 Cũng nên loạn một chút

Cũng bởi vì một câu của Long Tuyệt Phong: Đám lão già kia mời cũng không phải bổn tọa mời, không có quan hệ gì với bổn tọa. Sau khi nói xong loại lời vô trách nhiệm này, liền nắm tay Long Mặc Viêm, phía sau là Phong Vô Trần, Huyền Minh còn có Hỏa Tịch cứ vậy mà rời đi Ngự Hoa Viên.

Chỉ để lại ba vị khách quý đảo Bồng Lai, đứng trong Ngự Hoa Viên thổi gió lạnh, hình ảnh dữ dội thê lương, nếu không có Long Thiên Dạ vị Hoàng đế đi mà quay lại này, phải là do nhóm lão tổ tông trong tộc địa gọi đến, kêu hắn tới nơi này đón người, sợ là bọn họ thật lâu đều không thể hoàn hồn, không có cách nào từ cách thức làm việc của Long Tuyệt Phong – vị tộc trưởng đương nhiệm của Long gia lấy lại tinh thần, làm một cọc gỗ hình người.

“Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ giết bọn họ.” Dọc theo đường đi, Phong Vô Trần tà cuồng như trước, cho dù là ở trước mặt Long Tuyệt Phong, cũng có sự cuồng ngạo thuộc về riêng hắn.

“Vốn là muốn giết, bất quá bổn tọa tâm tình tốt, đột nhiên không muốn giết, nếu là người mà đám lão xương cốt trong tộc địa mời, cứ để cho bọn họ xử lý, bổn tọa không xen vào.” Sở dĩ tâm tình tốt, hoàn toàn là bởi vì cái cường hôn kia của Long Mặc Viêm.

Nghĩ đến việc này Long Tuyệt Phong liền có loại xúc động muốn cười trộm, thì ra Viêm nhi đối với y cũng bá đạo như vậy a! Chỉ chút xíu máu như vậy, liền bắt mình nhổ ra, còn giúp chính mình rửa sạch mùi vị kia.

Nhưng tại sao hôn kỹ của Viêm nhi lại tốt như vậy? Điểm này làm cho Long Tuyệt Phong có chút ăn dấm.

Y dám cá, là kinh nghiệm ở đời trước của Viêm nhi, tuy rằng cường điệu mình không thể bởi vì chuyện đời trước của Viêm nhi mà ăn dấm, nhưng bản thân vẫn là không nhịn được, vừa nghĩ tới Viêm nhi có khả năng hôn môi những người khác, Long Tuyệt Phong liền muốn giết người, giết sạch toàn bộ.

“Viêm nhi.” Tự thể nghiệm cũng là tác phong trước sau như một của Long Tuyệt Phong, nghĩ đến, liền muốn biết.

“Kêu lớn tiếng như vậy làm gì? Ta có lỗ tai vẫn còn nghe được.” Còn đang buồn bực hành vi vừa rồi của phụ thân, Long Mặc Viêm cũng là một bộ dạng rất không thân mật.

“Phụ thân không phải cố ý.” Kiêu ngạo gì cũng không còn.

“Viêm nhi, phụ thân muốn biết, ngoại trừ phụ thân, con có từng hôn môi người khác hay không, bao quát con của trước kia.” Bởi vì còn có Phong Vô Trần cùng Hỏa Tịch đi chung, cho nên Long Tuyệt Phong không có nói thẳng là thời gian hai thế cộng lại mà là thay đổi cách nói, bất quá y biết, Viêm nhi có thể hiểu được.

“Sao phụ thân lại hỏi một vấn đề quái dị như vậy, đương nhiên chỉ có phụ thân.” Tuy rằng đời trước mình từng có nữ nhân, nhưng đôi môi này, người chạm qua chỉ có phụ thân, cũng chỉ có phụ thân.

“Làm sao có thể?” Long Tuyệt Phong có loại cảm giác bị sét đánh trúng. Vì cái gì? Vì cái gì y rõ ràng lớn hơn Viêm nhi rất nhiều, sao hôn kỹ của Viêm nhi còn tốt hơn y? Hơn nữa bản thân y đã từng có rất nhiều kinh nghiệm.

Đương nhiên đó là chuyện trước khi Viêm nhi xuất hiện, từ sau khi Viêm nhi xuất hiện, y cũng chỉ vì một mình Viêm nhi động tình, chính mình trong quá khứ bởi vì Huyết Long Thảo, có được rất nhiều nữ nhân, bất quá kết cục của những nữ nhân đó đều là chết.

Cho nên mặc kệ tính như thế nào, đều là chính mình có kinh nghiệm nhiều hơn một chút, hơn nữa y cùng với Viêm nhi cũng từng có quan hệ da thịt, cũng hoan ái khăng khít, cũng thật sự đem Viêm nhi đưa đến cực hạn của dục vọng, nhưng vì cái gì vừa rồi khi Viêm nhi hôn mình, y có loại mê thất, say mê, ở dưới nụ hôn nồng nhiệt mãnh liệt của Viêm nhi hoàn toàn kích phát ra dục hỏa mãnh liệt nhất.

Vì thế sau khi nghe xong lời của Viêm nhi, Long Tuyệt Phong bị kích thích. Như vậy hắn phải làm sao để cho Viêm nhi hạnh phúc lớn hơn nữa, y phải tiếp tục cố gắng, muốn làm cho Viêm nhi hoàn toàn trầm mê.

“Cái gì không thể?” Phụ thân xảy ra chuyện gì? Vẻ mặt thật quái dị, mất mát như vậy làm gì?

Là bởi vì mình đột nhiên hung dữ với y như vậy sao?

“Phụ thân, vừa rồi Viêm nhi không có cố ý hung ngươi, là vì Viêm nhi không thích trong thân thể phụ thân lưu trữ máu của người ngoài, cho dù là một giọt cũng không cho, sau này nếu phụ thân muốn uống máu, ngươi cứ uống của Viêm nhi đi!” Long Mặc Viêm thấy bộ dáng của Long Tuyệt Phong mất hồn mất vía như vậy, ngữ khí lập tức biến mềm nhũn.

“Không phải…” Long Tuyệt Phong cúi đầu, giống như con nít làm sai chuyện, hai ngón trỏ đối diện chọt lẫn nhau.

Bộ dáng như vậy làm cho Long Mặc Viêm nhịn không được mà cười rộ lên.

May mắn bọn họ đi tuốt ở đằng trước, nếu như bị ba người ở phía sau nhìn thấy phụ thân đáng yêu như vậy, thật sự là mệt lớn, phụ thân chỉ ở trước mặt mình tùy hứng, lộ ra tính trẻ con la chỉ thuộc về một mình hắn.

“Đó là cái gì?” Phụ thân là đang lề mề a! Không biết phụ thân lại sinh ra ý tưởng cổ quái gì.

“Viêm nhi, sau này chúng ta phải luyện tập nhiều hơn nữa.” Dùng thanh âm chỉ có mình nghe được, Long Tuyệt Phong đã một mình làm ra quyết định.

Bởi vì quyết định này của Long Tuyệt Phong, khiến cho Long Mặc Viêm sau này thiếu chút nữa không chịu nổi, mỗi khi bị phụ thân tác động ra dục vọng mãnh liệt sẽ kích phát dược lực của Huyết Long Thảo trong thân thể, sau đó nhanh chóng lớn lên, tiếp đó là một hồi hoan ái dây dưa mãnh liệt.

Trong một đoạn thời gian thật dài, chân của Long Mặc Viêm đều là mềm, thắt lưng cũng không thể thẳng thắn, đều là được Long Tuyệt Phong ôm đi.

Cũng làm cho một ít người có tâm nghĩ lầm Long Mặc Viêm là một người tàn phế, bị què, những chuyện này đều là sau đó.

Hiện nay, bọn họ đang đi đến Huyết Long Điện.

“Huyền Minh, ngươi hẳn là không xa lạ với Bồng Lai Đảo đi?” Rất nhanh quét đi bụi bặm, Long Tuyệt Phong nắm tay bảo bối, vừa đi vừa hỏi Huyền Minh đi theo phía sau.

“Đương nhiên không xa lạ.” Nói thế nào năm đó chính mình cũng từng ở nơi đó một đoạn thời gian không ngắn.

“Ngươi là Huyền Minh…” Lần này đổi thành Phong Vô Trần kinh ngạc, hắn thế nào cũng không ngờ được người đi theo bên cạnh Mặc Viêm này, hơn nữa còn đi theo bên người một nam nhân bình thường như Hỏa Tịch lại là Huyền Minh.

Huyền Minh – Người bạn thân của mình cùng Trảm, ngủ say bốn mươi năm, giờ phút này lại đứng trước mặt mình, người nam nhân duy nhất có được danh hiệu Thiên Sư.

Người kia cư nhiên vẫn luôn giả ngu với hắn, tính toán làm bộ không biết phải không?

“Vô nghĩa, đương nhiên là ta, nếu không ngươi sẽ biết tên Trảm kia ở Hoàng Thành sao? Cho dù ngươi đi một vòng quanh đại lục Phách Hồn cũng không có cách nào biết.” Sớm biết rằng sẽ bại lộ thân phận, nhưng là trước mặt bạn thân, cũng không có cái gì gọi là bị phát hiện.

“Tin tức kia là do ngươi đưa đến Thiên Tuyệt Đảo?” Rốt cục người này tỉnh lại vào lúc nào?

“Là ta a!” Huyền Minh rất hào sảng thừa nhận.

Nhưng mà…

“Lão đại…Kỳ thật không phải như những gì ngươi nhìn thấy, chúng ta…Lão đại, ngươi đừng đi a! Lão đại, Phong Vô Trần cái đồ sao chổi, đụng tới ngươi sẽ không có chuyện tốt…Lão đại a! Ngươi đừng đi, kỳ thật ta không quen hắn, thật sự không quen…” Huyền Minh đắc ý vênh váo lúc này mới giật mình phát hiện Lão đại của mình còn ở tại hiện trường.

Hơn nữa, hình như Lão đại còn chưa biết chuyện mình cùng Trảm còn có Trần là bạn thân quen biết nhau từ sớm, cái này…Hắn nên làm sao để giải thích đây?

“Huyền Minh, ta chờ giải thích của ngươi.” Long Mặc Viêm đương nhiên biết quan hệ giữa Huyền Minh và Long Thanh Trảm, hắn cùng phụ thân đã sớm nghe trộm được.

Nhưng là…

Hắn muốn chính tai nghe cách nói của Huyền Minh.

Long Mặc Viêm được Long Tuyệt Phong mang đi, tốc độ có thể chậm sao? Cho nên Huyền Minh chỉ có thể bạt mạng đuổi theo.

Vừa đuổi theo, vừa oán giận Phong Vô Trần.

“Sao hắn vẫn cứ như cũ, ngươi là thế nào chịu được hắn?” Phong Vô Trần có chút đau đầu hỏi Hỏa Tịch vẫn luôn yên lặng.

“Ngươi là thế nào chịu được Trảm, ta liền thế nào chịu được Huyền.” Trích tiên tóc bạc, khác với ba thần thánh trong Ngự Hoa Viên, Hỏa Tịch xuất trần mang theo yêu mị dụ người còn có tuấn thái trí mạng, nếu không làm sao có thể áp chế Huyền Minh?

“Ngủ bốn mươi năm, cư nhiên không hề thay đổi.” Huyền Minh…ngủ một mạch bốn mươi năm, rốt cục là làm gì?

Thật sự làm cho người ta khó hiểu.

Tình bạn giữa bọn họ rất khác biệt, nhiều năm gặp lại không phải mừng rỡ như điên, mà là ghét bỏ, phỉ nhổ lẫn nhau.

Ai cũng không thể cắt đứt bình bạn sâu dày của bọn họ.

“Lão đại, lão đại, hộc hộc hô….Làm gì mà đi nhanh như vậy.” Khi Long Tuyệt Phong cùng Long Mặc Viêm dừng bước lại, bọn họ đã xuất hiện trong tẩm cung của Hoàng đế – Huyết Long Điện. Huyền Minh rốt cục đuổi theo liền vội vã hô hấp.

Vì cái gì không về Long Hồn Điện, bởi vì Long Tuyệt Phong vui vẻ.

Y nguyện ý tới chỗ nào liền tới chỗ đó.

Hơn nữa lão già kia ngay tại nơi này, trốn không phải biện pháp, nên thấy vẫn phải thấy. Có y ở, nếu Phong Vô Trần dám hung dữ với lão già kia, chính mình liền đem người giấu đi, làm cho Phong Vô Trần vĩnh viễn cũng không tìm thấy người.

“Tiểu tử thúi, ngươi trở lại, Mặc Viêm a! Roi dùng thuận tay sao?” Long Thanh Trảm vừa thấy Long Tuyệt Phong đi vào Huyết Long Điện liền không có ngữ khí tốt, bất quá lúc đối mặt với Long Mặc Viêm, trên mặt treo đầy tươi cười.

“Tạ ơn thúc thúc, Viêm nhi thực thích.” Câu nói của Long Mặc Viêm hoàn toàn đánh tan tia ảo tưởng cuối cùng của Long Thanh Trảm, hắn còn trông cậy vào nếu Long Mặc Viêm không thích, hắn liền da mặt dày lấy về.

Nhưng Mặc Viêm đều đã nói như vậy, hắn chỉ có thể nhịn đau.

“Lão già, lão tử không biết đám xương cốt kia mời người của Bồng Lai đảo đến thương lượng đại sự gì.” Long Tuyệt Phong ngồi xuống, không có bất cứ lời nói quanh co lòng vòng nào, trực tiếp hỏi Long Thanh Trảm có biết chuyện này hay không.

“Vừa mới nghe nói, đám lão già kia là ngại ngày yên ổn sống không thoải mái, muốn làm ra một ít chuyện.” Long Thanh Trảm không có gì để nói.

“Huyền Minh, chúng ta tiếp tục đề tài vừa rồi, ngươi có ý kiến gì không?” Lúc cần nghiêm túc Long Tuyệt Phong tuyệt đối không hề qua loa cho xong.

Cho nên Huyền Minh biết, chính mình phải nói ra hết chuyện mà mình biết.

“Trễ nhất sáu năm, đại lục Phách Hồn sẽ xảy ra một đại sự kinh thiên động địa.” Đó là nguyên nhân gây ra.

“Đại sự gì?” Yêu cầu Long gia ra mặt, thật đúng là đủ mặt mũi.

“Đường trường sinh mở, người người có thể chạm đến trường sinh huyền bí.” Thiên hạ là muốn loạn.

“A…Chính là đường trường sinh vạn năm mở một lần được tương truyền kia sao, vậy thật đúng là đại sự.” Long Tuyệt Phong có vẻ thực không để ý.

“Lần này địa điểm ở nơi nào?” Một khi đã như vậy, tin tưởng người vô giúp vui nhất định vô cùng tấp nập. Cũng có thể tưởng tượng, lại là một lần đào thải tàn khốc huyết tinh.

“Tạm thời ta chưa tính ra địa điểm chính xác, bất quá đã tính ra phương vị, ngay tại khu vực biển ở phía Đông.” Nơi đó quần đảo san sát, không dễ thăm dò.

Lời vừa nói ra mọi người đều hiểu, Thiên Tuyệt Đảo, Bồng Lai Đảo đều tọa lạc ngay tại khu vực biển phía Đông.

“Khó trách người trên Bồng Lai Đảo lại đến đây.” Là muốn chia một chén canh, hay là có bí mật gì không thể cho ai biết?

“Thiên hạ này là muốn loạn.” Long Thanh Trảm cảm thán một tiếng.

“Loạn thì loạn đi, thiên hạ thái bình này bổn tọa vừa nhìn đã muốn hủy nó, sớm đã nên loạn.” Lúc này Long Tuyệt Phong đã khôi phục tướng mạo sẵn có.

Cùng Long Mặc Viêm trán tựa trán.

“Viêm nhi sẽ cùng phụ thân đem thiên hạ này quấy càng loạn sao?” Ngữ khí là tràn đầy chờ đợi, nếu Viêm nhi không đồng ý, đến lúc đó y sẽ cùng Viêm nhi ngoan ngoãn ở trong Phách Hồn Cốc, sống cuộc sống thuộc về riêng bọn họ.

“Nguyện ý.” Phụ thân của hắn, thật sự rất không thích hợp cuộc sống bình thường, nếu muốn loạn, vậy để cho nó loạn càng thêm phấn khích chút đi. Mặc kệ tương lai đối mặt là cái gì, hắn đều sẽ vĩnh viễn sánh vai cùng phụ thân.

Kẻ điên…

Lớn nhỏ kẻ điên…

Đây là tiếng lòng chung của Long Thanh Trảm cùng Huyền Minh.

Nhìn hai cha con khanh khanh ta ta, bọn họ còn ngại không đủ loạn sao?

4 thoughts on “TYKGNT chương 115

  1. O.o không ai lấy tem a. Không ai lấy thì ta lấy cả tem cả phong bì cả nội dung a~~ Cảm ơn nàng Tiêu Dao Nhân nhé.
    Hai phụ tử này là không sợ thiên hạ hết loạn mà :)))) Càng loạn càng đúng ý hihi

Bình luận về bài viết này